Sunday, September 28, 2014

Em sẽ sống tốt mãi mãi với những tháng năm về sau

Bạn muốn vợ bạn ngoan ngoãn không? Đừng khi nào có những ngờ vực ghen tuông. 

La brun
May ao thun quang cao


Người yêu cũ à! Trạm xe hạnh phúc anh đã dừng tới rồi nhỉ.. anh mãi mãi hạnh phúc nhé.

Người yêu cũ à! Thời gian trôi thật nhanh anh nhỉ, mới đây thôi ta còn gọi nhau hai tiếng thân thương “người yêu”, cũng vừa mới đây thôi hai trái tim cùng đập chung một nhịp, vậy mà giờ đây chỉ mỗi em gặm nhấm tổn thương, chỉ mình em cất bước chậm rãi qua từng góc phố con đường kỉ niệm đã qua bao thân thương.

Người yêu cũ à! Anh đừng bao giờ quay đầu lại nhìn xem em thế nào nhé, phía sau một cô gái là gì anh biết không, là những nỗi nhớ xếp hàng thành một dãy dài, đó là những kí ức mà yêu thương đã vun đắp bao mộng ước, không dễ xóa bỏ đâu anh à.
 Rang su cao cap

Người yêu cũ, anh à! Em sẽ không khóc vì anh thêm một lần nào nữa, bởi qui luật cuộc sống không chờ đợi ai một phút một giây nào cả, trái đất cũng chẳng ngừng quay mà chời đợi ai vực dậy sau cơn đau, có lẽ người ta bảo em ngốc nghếch, người ta bảo em khờ dại, bởi chỉ vì yêu em đã trao trái tim đặt nhầm vị trí vào anh, vì yêu em vẫn khư khư giữ nỗi đau bên người, cũng chỉ là vì yêu tim em tan nát tan tựa hàng ngàn mảnh vụn bầu trời đen tối bủa quanh, em đã khóc đến cạn nước mắt chỉ vì một điều là yêu người không yêu mình đó anh à.

Người yêu cũ à! Dù rằng anh đã dừng chân xuống trạm mang tên hạnh phúc, có lẽ anh sẽ chẳng một lần muốn tìm lại trạm mà anh đã từng dừng chân cư ngụ, nhưng kí ức ấy anh có dám chắc sẽ xóa hết sạch như chưa từng tồn tại không anh. Dẫu rằng trạm hạnh phúc anh vừa đặt chân đến sẽ không có những tổn thương hay bờ vực khổ đau, nhưng anh à anh còn nhớ hay đã quên những lần hai đứa ngồi cười chỉ vì nhìn một anh đang pha trò hài hước, hay những lần vừa thổi vừa húp một bát đậu hũ vừa mới đun xong. Anh còn nhớ hay quên, anh đã từng ngồi suốt 1 tiếng đồng hồ chỉ để xiên que và nướng cho em món thịt bò cuốn lá lốp mà em thích nhất.
 Giay dan tuong
Người yêu cũ à! Kí ức em mãi không thể trốn chạy và xóa đi vĩnh viễn, tháng 8 rồi anh nhỉ, những ngày mưa Sài gòn kéo dài liên miên, cũng là lần đầu tiên em biết thế nào là yêu và thì cũng đã nếm ngửi được vị đắng của cảm giác nhớ người thương đến từng khúc ruột. Anh à, mỗi năm đến những ngày này, tim em quặn thắt từng cơn lắm, trái tim không nghe lời lí trí nó cứ mãi chạy về tìm quá khứ tuy rất xa xôi vạn dặm, nó không nghe lời chủ nhân, nó cứ thế mà rời đi, dường như nó lại ngừng đập rồi anh ạ, bóp nghẹn mà cố chen hình anh vào lại vị trí mà anh từng có.

Người yêu cũ à! Chúng ta đã từng là người yêu của nhau anh biết chứ, chúng mình đã từng hẹn thề về mai sau anh còn nhớ không, hai đứa đã từng có với nhau biết bao kỉ niệm vui buồn mà đến giờ em mãi không thể quên, giá như anh dạy em cách từ bỏ người ấy thì tốt biết nhường nào.

Người yêu cũ à! Anh hạnh phúc nhé, dù không biết trạm kế tiếp em sẽ dừng chân tại vị trí nào, bác tài nói với em rằng có nhiều trạm cần em đến lắm anh à, có trạm vui vẻ, lạc quan nhưng cũng có trạm khổ đau bế tắc, nhưng  mà anh à, em sẽ luôn vui vẻ mỉm cười với tất cả, em sẽ cập bến đến một nơi mà nơi đó hạnh phúc thật sự mỉm cười, em sẽ sống tốt mãi mãi với những tháng năm về sau.
phutungoto

Tháng 8, nỗi nhớ trong em lại ùa về, em viết lá thư gửi anh - người của ngày hôm qua vĩnh viễn..



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment