Monday, September 22, 2014

Gió bay qua và xa xa mãi...

Nếu trong đêm tối đến mức bạn cũng không thể nhận ra được chính mình thì hãy tin rằng đêm rồi sẽ qua và bình minh đang đến gần bạn.

 Dong phuc cong nhan

Tháng Mười - tháng của Gió
Đi qua và không trở lại

(Chị Quỳnh)

Nghe không những hàng cây, gió đã về trên tàng lá;

Nghe không những con đường, gió đã sà xuống vỉa hè;

Nghe không lòng hồ rộng, gió đẩy đưa từng gợn sóng.

bảo trì máy lạnh
Gió Tháng Mười rất nhẹ rất hiền, lao xao phố, chộn rộn vòng xe.

Gió bay qua và xa xa mãi...

Gió ghé vào ban công quán cũ, hỏi thăm những chậu xương rồng đi vắng từ lâu. Gió mở cửa sổ vương đầy tàn lá nâu, nhặt được nụ cười mang màu bụi. Trái tim của gió chẳng có gì, ngỏ lòng chờ những bản tình ca.

Cầu thang gỗ là nơi in dấu chân của gió, ngã năm trên phố là lúc gió đứng bâng khuâng. Đi đâu, về đâu, nơi nào có những người bạn đón? Vì gió mộng du nên cô đơn là vĩnh viễn. Vì gió vô hình nên gió không thuộc về ai.
Phu tung o to

 Mãi mãi, lang thang và xa xa lắm...
Gió Tháng Mười mang mùi hương đằm thắm; đặt hoa sữa, ngọc lan, hoàng lan trên ngón tay người ngóng đợi. Gió khẽ thổi làm tóc con gái rối, khiến lời hỏi han của con trai bâng quơ hơn. Gió khẽ thở để vòng ôm thật chặt, nụ hôn rơi sâu. Gió vun đắp yêu thương tròn trịa tới.

Nhưng đừng mong nắm trong tay ngọn gió, sẽ chỉ chạm những hạt đêm ướt sương. Đừng thử vẽ những sắc màu của gió, giấc mơ không còn nơi trú, tan thành giọt lệ trong.
Giay dan tuong

Có đôi khi thấy mình là ngọn gió, một ngày tháng Mười về trên phố hát ca. Vào hôm đấy chiếc headphone vốn bị hỏng một bên, chợt ngân vang bản tình ca trọn vẹn; những dòng chữ trong cuốn sách đầy bụi nằm im trên giá, bỗng phập phồng hơi thở của cánh rừng Nga mùa thu.


Tháng Mười - tháng của Gió
Và từ đấy mình khoác balo đi mãi, đi mãi không về...



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment