Vì trong 1 phút giây nào đó, họ đã ôm trọn cả thế giới của anh vào lòng ..!!!"
Gửi người nào đó sẽ yêu em! Em vẫn bảo tình yêu chẳng có thật bao giờ, nhưng rồi em vẫn cứ đợi, vẫn cứ chờ. Vì em tin một ngày anh sẽ tới bên em…
***
Em rất ghét sự đợi chờ vì em sợ cảm giác hụt hẫng khi đến mà chẳng được nhìn thấy anh. Nhưng rồi em vẫn cứ ngốc nghếch đến và lủi thủi về một mình vì anh xa xôi quá. Em cũng ghét đi ăn một mình vì đó là nơi em nhìn thấy nhiều người hạnh phúc. Và… em ghanh tỵ với họ.
Em thích hoa, những bông hoa dại vươn mình trong ánh nắng bình minh và lặng lẽ khi chiều về để sáng mai đọng lại trên cánh những giọt nước? Là sương hay nước mắt của nhớ thương?
Em vẫn thường mơ về váy cưới, về ngôi nhà ấm áp tiếng cười của những đứa trẻ như biết bao cô gái khác. Nhưng em vẫn nghĩ em sẽ phải tự đi kiếm tìm và giữ lấy hạnh phúc của chính mình. Vậy sao em lại chọn cách đợi anh?
Đôi khi em sợ thời gian, em sợ mình lạc mất nhau nếu thần chết chia lìa đôi lứa, nếu vô tình anh rơi vào đôi mắt của ai kia. Và em yêu rất vội, lý trí đến không ngờ. Nhưng rồi em nhận ra…
Yêu là trái tim đôi khi dại khờ đặt niềm tin vào ai đó, để rồi một ngày lặng lẽ quay mặt đi và tự mình lau khô những giọt nước mắt khi người ta nói “mãi là bạn thôi em”.
Yêu cũng có thể là giận hờn vô cớ khi người ta mãi vô tâm không chịu hiểu.
Nhưng yêu sẽ chẳng bao giờ là hận, chỉ là hết duyên nên sẽ xa để rồi lặng im chúc người ta hạnh phúc..
Yêu là đến và cũng có thể đi rất vô tình. Vô tình như cơn gió lạnh mùa đông chợt về khi hoàng hôn buông xuông nhắc em rằng hạnh phúc thật mong manh.
Gửi người nào đó sẽ yêu em! Em vẫn bảo tình yêu chẳng có thật bao giờ, nhưng rồi em vẫn cứ đợi, vẫn cứ chờ. Vì em tin một ngày anh sẽ tới bên em…
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
No comments:
Post a Comment