Monday, September 15, 2014

Phải chăng quá nhiều yêu thương thì sẽ ứ đầy rồi tan biến?

Im lặng, ko có nghĩa là vô cảm, mà là không thể định nghĩa nỗi những cảm xúc đang lẫn lộn….
Buông tay, ko có nghĩa là bỏ cuộc, mà là quá mệt mỏi để níu kéo trái tim ai đó trở lại…!
Ra đi, không có nghĩa là hết yêu, mà là muốn nhường lại cho ai đó quyền bắt đầu 1 tình yêu mới…

 May non gia re


 Anh từng ví em với hoa sữa,
Ừ hình như cũng đúng anh nhỉ!

Nhắc đến thu là người ta nhớ đến hoa sữa, chẳng biết sẽ thế nào nếu Thu Hà Nội thiếu đi hoa sữa nồng. Từng con đường trải dài hương sữa, không phải em đâu mà là hoa sữa đấy, tự nhiên thấy yêu hoa sữa đến kỳ lạ, yêu cái khó tính và gắt gỏng đến bực mình của hoa.

Chắc anh đã từng 1 lần nhặt bông hoa ấy lên và ngắm rồi nhỉ, thấy gì không anh? Một màu trắng xanh lúc hoa còn non rồi chuyển dần sang trắng mỏng, cái màu trắng nhè nhẹ khiết thanh xíu xíu cứ đan chùm với nhau, từng bông nhỏ vo lại , xít lại thành 1 khối hoa, thứ mà em hay gọi là cục bông của Thu vàng Hà Nội. Rồi cũng đến lúc Thu hết Đông sang, hoa sữa co mình chật chội rồi nhẹ đứt gãy, trắng nhạt chuyển sang đục vàng.

 Rơi.
 May ao khoac cho tan binh

 Hết.

Thế nhưng có phải thế là không còn hương đâu, hoa sữa vẫn níu lại chút tình Thu nên đâu đó vẫn còn thơm nhè nhẹ mà phải hít thật lâu, thật sâu mới thấy đc cái vị ngọt hắc của hoa. Có phải hoa sữa hay chính là em?

Sáng nay mở mắt. ồ hương sữa đang gõ cửa kìa anh, mở cửa, bỗng từ đâu ùa về 1 mùi hương quen quen mà lạ lạ.

Giật mình 1 mùi hương!
Ban dong phuc may san

Hoa sữa non thơm nhẹ quá, tưởng như chỉ cần 1 bông bé xíu kia mở mắt là gió đã đưa nó bay xa, có cái nhẹ tênh trong câu hát lúc ban mai về Hà Nội. Em đưa tay ra định nắm lấy 1 chút gì về Hà Nội cho riêng mình thì hương sữa đã đọng trên mái tóc...Cứ thế hoa lớn dần và mang nỗi niềm của Thu lớn theo. Cứ ví em là nắng là mưa là hoa là gió, nhưng em thích là Thu bởi Thu mang trong mình tình yêu của tất cả, có tham lam quá không anh?

Ban giay bao ho
Em - đôi mươi

Em nhè nhẹ như bông sữa be bé ngọt ngào mang tình yêu và trái tim của gió, ai biết được rằng em đã trót yêu Thu?

Em ích kỷ như hoa sữa, có phải ai cũng yêu được mùi hương ấy đâu, có người ghét lắm đấy nhưng mặc kệ sữa vẫn ngát hương.

Em nồng nàn , cái nồng nàn đến nghẹt thở , phải chăng quá nhiều yêu thương thì sẽ ứ đầy rồi tan biến?

Nhưng ...
 may dong phuc the thao

Con đường kia vẫn ngập đầy hương sữa, mỗi độ Thu sang lại nhắc tên về

Và em...Thu sang - hoa sữa còn gọi đâu đó 1 tình yêu...



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment