Sunday, September 28, 2014

Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế

Không phải cứ tạnh mưa thì sẽ có cầu vồng......

Cũng như là..... Không phải cứ có 1 người hết lòng yêu thì sẽ có 1 người đáp lại......

Và....Không phải cứ có 1 người mòn mỏi chờ đợi....... thì sẽ có 1 người trở về
May ao thun quang cao



6 năm trôi qua thật nhanh! Nhớ cái ngày này vào 6 năm trước, cái ngày mà em chính thức có một chàng trai bên cạnh cùng sẻ chia buồn vui.

Mình đã chia tay, đó là sự thật, đã xảy ra từ hơn 3 tháng trước và em biết anh vẫn chưa thể nào chấp nhận. Những kỷ niệm sẽ luôn sống trong em, em không quên đâu anh, nhưng giờ nó chỉ là ký ức. Hôm nay em viết lên những dòng tâm trạng này không phải vì còn yêu anh, đó không phải viết cho anh, cũng chẳng phải viết cho em… mà là viết một cái kết 6 năm cho mối tình. Một lần cuối này thôi, rồi em sẽ không bao giờ viết bất cứ cái gì về nó nữa, để cho nó chìm vào quên lãng anh nhé. Có như vậy anh mới có thể đi tìm hạnh phúc mới, một phương trời mới – một nơi nào đó không có em.
Rang su cao cap

6 năm trôi qua với biết bao biến cố, và cuối cùng thì cũng phải chọn một kết thúc. Bây giờ tất cả đã qua, chúng ta không đổ lỗi cho ai, cũng không khơi gợi lại quá khứ. Hãy giữ lại cho nhau những ký ức đẹp mà ta từng có, mọi giận hờn trách móc hãy cho gió cuốn đi…

Em xin lỗi tình yêu của chúng ta! Anh có biết vì sao không? Vì đến giờ em mới nhận ra, trước giờ hình như em chưa từng có cảm giác đau khổ đến thế này khi chúng ta không được chấp nhận, tình yêu này hình như không phải là tất cả trong em… Có lẽ trước đây em vẫn chưa dùng hết trái tim mình để yêu, nên em mới để nó rời xa như vậy. Và hình như bây giờ số phận trêu đùa với em rồi anh à, có lẽ em phải trả những gì em đã gây ra.
Giay dan tuong

Trước giờ, em chưa từng khóc cả đêm vì tình yêu của anh và em, em chưa từng có cái cảm giác không muốn ăn không muốn ngủ, thậm chí em giờ đây em chỉ biết nằm đó và để mặc cho nước mắt rơi. Trước giờ, cho dù giận hờn hay trách móc em cũng vẫn là em, một đứa con gái ương bướng, lỳ lợm chẳng chịu thua ai, cũng không hạ mình năn nỉ, nếu anh bỏ mặc em thì coi như bỏ luôn tình cảm này… nhưng giờ thì khác anh ạ. Em không biết là do em thay đổi hay là do em đã gặp tình yêu thật sự, vì người ta nói, khi yêu một người nào đó thật sự thì sẽ chẳng quan trọng mình là ai, chẳng quan trọng là ai đúng ai sai, ai nói lời xin lỗi trước, chỉ đơn giản là không muốn chia xa vì bất cứ lý do gì?

Trước đây em luôn mong anh phải làm cái này cái nọ cho em, khi em buồn hay bực bội thì anh là nơi để em nói, nói đến khi nào nguôi thì thôi… Nhưng giờ thì khác, người em yêu – em không muốn anh ấy thấy giọt nước mắt của em, em không muốn thấy nụ cười anh ấy chợt tắt vì nỗi buồn của em, em cảm thấy mong manh lắm, dễ vỡ lắm, nên em sợ, em sợ khi em nói gì đó sai… thì anh ấy sẽ không còn bên em nữa.

Em ngốc lắm đúng không anh! Em biết, cái mơ ước một lần mặc váy cưới cô dâu, một lần được chụp hình cưới với người mà em yêu thương… giờ đây đã không thể thực hiện. Cho dù đó là với anh hay là với ai đi nữa. Con gái mà, cho dù có cứng rắn đến mấy, cũng không thể cưỡng lại sức hút của chiếc váy cô dâu, bởi vì đó là khoảnh khắc đẹp nhất của một đời người… Nhưng phải là với người mình yêu thì đó mới là hạnh phúc thật sự anh à. Thôi thì em từ bỏ cái ước mơ này vậy!

Em mạnh mẽ lắm anh đừng lo cho em! Em đã dám dũng cảm buông tay anh, buông cái tương lai yên bình mà đáng lý ra nó sẽ được thực hiện, em đã dám chống lại cha mẹ để đi theo cảm xúc thật sự của trái tim mình, làm cha mẹ phải buồn, phải thất vọng, em đã dám đối diện với bao lời chỉ trích khó nghe từ những người thân thương nhất của em… đánh đổi tất cả chỉ vì một chữ yêu, mặc dù hiện tại chữ yêu này đã tàn phá em từng ngày từng ngày.

Nếu hôm đó em không buông tay, có lẽ giờ đây chúng ta đã sắp làm đám cưới, và tương lai của em sẽ êm đềm trôi qua với người bên cạnh là anh. Chính vì em đã chọn nên em sẽ chấp nhận, em sẽ mạnh mẽ để đi suốt con đường còn lại mà không có anh, cũng có thể là không có ai khác chấp nhận cùng em đi nữa.
phutungoto

Năm 2014 rồi, em cũng đã 25 tuổi rồi, em có thể sống, có thể vui mà không cần một bờ vai bên cạnh đúng không anh? Một người con gái mạnh mẽ sẽ biết tìm cho mình những thú vui khác, không nhất thiết cứ con gái là phải có chồng… và em sẽ làm một người con gái như vậy.

Em biết, đoạn đường phía trước vô cùng khó đi cho cả anh và em, nhưng em vẫn cố chấp chọn nó. Thế nên, đã chọn rồi nên cố gắng anh nhé, anh và em nhất định sẽ có 2 hướng đi mới, và sẽ hạnh phúc.

Tạm biệt anh, tạm biệt 6 năm của chúng ta. Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế. Tạm biệt anh, người em đã từng yêu!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment