Monday, June 30, 2014

Nếu em lên giường với anh...

Nếu người con gái đủ yêu và đủ tin tưởng, nếu người con gái coi trinh tiết là một dấu ấn trưởng thành chứ không phải là thứ thay thế toàn bộ phẩm giá của mình, nếu người con gái tin rằng, người đàn ông ở bên cạnh mình là một người đàn ông xứng đáng, cô ấy sẽ, không cần cớ hay ép buộc, chất vấn, đòi hỏi, cạm bẫy nào, tình nguyện đi trên con đường yêu đương với người đàn ông ấy.

Nhưng nếu...
 may dong phuc

Có những điều mà đàn ông không bao giờ giao hẹn trước khi làm tình với bạn. Ví dụ như, họ sẽ muốn bạn lên giường bằng cách mang tình yêu ra dọa dẫm, không dâng hiến tức là không yêu. Nhưng sau đó, tụt xuống từ giường, họ sẽ lại thản nhiên bảo, em dễ với anh thì em cũng dễ dãi với người khác, nên…

Gái trinh: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng!
Có một độc giả đã viết thư cho tôi trong nước mắt, nói rằng, sau khi dạm ngõ làm đám hỏi, cô ấy mới lên giường lần đầu với người yêu. Thế mà anh ta vẫn lấy cớ rằng, “chỗ đó” của cô ấy bị thâm, chắc chắn đã ngủ cùng người khác, chắc chắn đã có con với người khác, để anh ta đàng hoàng tháo chạy, còn bắt vạ đòi bồi thường tiền từ nhà cô ấy. Kèm theo những câu phỉ báng nhục nhã nhằm vào cô ấy và cha mẹ cô. Và cô ấy nói, vì sao một người đàng hoàng và thận trọng như em, lại gặp phải một anh người yêu như thế? Đến lúc đó, cô ấy vẫn gọi anh kia là Người Yêu, trong khi anh ấy gọi cô là Đĩ.
Thân phận chữ trinh thật là chua xót.
Rất nhiều cô gái sẽ đối diện khoảnh khắc đầu tiên của tình yêu thăng hoa chuyển sang một thứ gần như khao khát tình dục, với những câu chất vấn và vòi vĩnh của chàng: Em có yêu anh nhiều không? Nếu yêu thì tại sao còn tiếc? Phải chăng em không thật lòng với anh? Nếu em còn trinh, thì đằng nào chúng ta chẳng cưới nhau, yêu anh bây giờ hay sau này có khác gì nhau? Hay vì em không còn trinh, nên em muốn giấu đến tận phút cuối cùng, muốn dối anh?
 may ao thun quang cao

Nhiều người đàn ông rất nguy hiểm, họ không hỏi như thế, mà họ chỉ thì thầm như thế khi đôi môi của họ lướt trên thân thể người yêu. Như thể, đàn ông chẳng cần cô gái trả lời, vì đàn ông sẽ tự mình khám phá câu trả lời ấy, bằng cách tiến tới, từng chút một, bằng những cái vuốt ve và đôi môi ấm đầy thèm muốn.
Phụ nữ chỉ có thể lắc đầu và từ chối khi người đàn ông ở cách xa một khoảng, hoặc chí ít, ở khoảng cánh mà chúng ta không cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể người yêu. Còn khi người đàn ông đã gần tới mức, nghe thấy lời thì thầm, chạm được cái vuốt ve, bị buộc phải đồng ý hay không đồng ý khi đôi môi người yêu đang ở trên môi mình, thì hình như là, không thể và không kịp cự tuyệt nữa.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nếu bạn tĩnh tâm suy xét một chút, thì logic của đàn ông trước khi đưa bạn lên giường sẽ là như thế này:
1.- Em có yêu anh không? (Nếu có – lên giường với anh nhé. Nếu không và không đủ, thì em cứ từ chối!)
Tất nhiên, ai trả lời là không yêu? Nhưng cũng tất nhiên, không cô gái trẻ nào cho rằng, nhận lời yêu tức là nhận lời lên giường - Mau! Ngay! Luôn!
Để trả lời câu hỏi này, bạn thử nghĩ một giây thôi: Dù bạn trả lời có hoặc không, câu trả lời đều thiệt thòi cho người phụ nữ. Trả lời có, bạn sẽ lên giường vào lúc bạn còn chưa sẵn sàng. Trả lời không, bạn sẽ mất mát đôi chút cảm xúc vì phải giãi bày, thanh minh, từ chối người yêu, giữ gìn bản thân. Còn đàn ông, kiểu gì họ cũng ăn nói được. Hoặc, được nhận thứ họ muốn. Vậy đây có phải là một mệnh đề thực sự tử tế và đàng hoàng không, hay là một cái bẫy nhân danh tình yêu?
 may dong phuc hoc sinh

Người đưa ra câu hỏi có vẻ vô tư khách quan như thế cho bạn, chắc chắn là một kẻ đang dùng tình yêu để vụ lợi cho họ. Bởi nếu họ muốn bạn chứng minh tình yêu của bạn theo-cách-họ-muốn (là dâng hiến) thì tại sao họ không làm được y như thế, tức là họ tự chứng minh tình yêu của họ theo cách-mà-bạn-muốn (tức là giữ gìn và trân trọng cảm nhận của bạn)?
Có khá nhiều đàn ông luôn sẵn sàng cho tình dục, kể cả khi tình yêu với đối tác chưa đủ chín. Phụ nữ thì hình như không phải tất cả đều nghĩ thế, có khá nhiều người phụ nữ ở vậy cả đời chỉ vì một lời hứa hôn nhiều chục năm về trước, họ sẵn sàng hy sinh thú vui tình ái và hơi ấm hạnh phúc chỉ vì một niềm hạnh phúc chôn dấu trong trái tim mơ hồ. Vậy nên, tôi vẫn tin tình dục là một sự thăng hoa tuyệt vời của tình yêu đối với phụ nữ trẻ. Nhưng không phải là theo cách mau, ngay, luôn!

2. - Em có lên giường với anh không? (Nếu có – ngay bây giờ, nếu không – ta có lẽ sẽ không có tương lai lâu dài).
Tất nhiên, câu trả lời bản năng của mọi trinh nữ là: Không, hoặc không phải là bây giờ! Thường thì chúng ta luôn hy vọng sẽ lên giường lần đầu với người chồng trong đêm tân hôn, đó là một lựa chọn an toàn, khi bạn đang là phụ nữ và sống ở Việt Nam thế kỷ 21, nơi còn nhiều người nghĩ gái trẻ mất trinh là mất nhân phẩm, những người cổ vũ gái trẻ mất trinh trước cưới là có tội với xã hội.
Nhưng một khi anh người yêu chia tay vì không được thỏa mãn tình dục, khi cô gái “quá cổ hủ” thì anh ta vẫn có thể ra đi rồi vứt lại những thị phi không đẹp đẽ. Và cho rằng bản thân anh ấy tìm kiếm tình dục không phải là lỗi, lỗi ở chỗ người con gái kia chẳng đủ tình yêu! Thì, bạn sẽ cảm thấy lỗi nằm ở đâu?
Thực ra, tôi mách cho bạn nhé, có một câu cách ngôn Châu Âu của hơn một thế kỷ trước đã nói hộ bạn rồi, lỗi nằm ở chỗ, có khá nhiều người đàn ông coi tình yêu là cớ để khỏi phải trả tiền chơi gái. Nên khi không tìm được điều anh ta muốn, anh ta ra đi, bạn hãy chúc cho anh ta toại nguyện ở người con gái tiếp theo! Và hãy đi yêu người đàn ông nào thực sự yêu bạn chứ không phải là yêu tam giác đàn bà của bạn.
Có lần một bạn trẻ viết thư xin một lời khuyên của mình. Cô ấy nói, cô ấy phát hiện chồng chưa cưới cặp bồ với một người đàn bà lăng loàn, trốn chồng ngoại tình. Quan hệ của họ khá mật thiết, mỗi tuần khoảng 4-5 lần tại nhà cô này hoặc nhà nghỉ, thậm chí ngay tại cơ quan. Khi chuyện vỡ lở, anh kia đã trách móc cô gái trinh dữ dội:
 ban vai cho tan binh

- Chính vì anh muốn giữ gìn trinh tiết cho em, chính vì em khăng khăng muốn dành đến đêm tân hôn mới làm chuyện đó, nên anh phải đi… giải tỏa ở chỗ khác! Anh đã tử tế đến hết mức có thể với em, thì em làm gì có quyền trách anh?
Và cô nhân tình kia thì chửi thêm một lớp nữa:
- Chồng tao còn chẳng dám nói tao một câu nào, thì một con nhãi ranh như mày sẽ làm gì tao? Ai bảo mày ngu?
Cô gái trẻ thấy hóa ra mọi sự bỉ ổi trên đời này là do cô gây ra? Anh kia đang phải hi sinh vì cô?
Tôi nghĩ khác, tình yêu không thể lấy làm cớ để che lên mọi sự bỉ ổi nào. Có lẽ, khi họ làm tình với nhau, họ đâu nghĩ rằng có cô tồn tại trên đời này? Vì vậy, bây giờ cô cũng nên ra đi để họ cứ sống theo cách mà họ muốn!
Nếu cô thật sự muốn dành điều ấy cho người đàn ông trân trọng cô, yêu cô, và xứng đáng, thì vẫn còn cơ hội! Cô tưởng cô mất người yêu. Nhưng tôi thấy cô chỉ mất thứ mà thực ra cô chưa từng có!

3. - Nếu em từ chối, hoặc là em không đủ yêu anh, hoặc là em đang muốn che giấu sự thật nào đó, không muốn bị anh phát hiện ra!
Đây là đòn chí mạng mà những anh chàng đang thèm muốn bạn sẽ đưa ra cho bạn lựa chọn. Em hãy chứng tỏ em còn trinh đi!
Một người phụ nữ, trong cả đời mình, chỉ có một lần duy nhất chứng tỏ được là còn trinh. Loại trừ những người phụ nữ là tín đồ của màng trinh dỏm.
Tôi thì ngờ rằng, hình như đàn ông mới là tín đồ của màng trinh dởm thì phải! Vì còn ai sưu tầm được nhiều màng trinh giả bằng đàn ông? Dù theo cách mà họ cho rằng có vẻ ít giả nhất! Thậm chí có người đàn ông chót đời, cưới năm bảy lần vợ rồi mà vẫn còn yêu cầu vợ nào cũng phải còn trinh! Không phải “sưu tập”, thì nên gọi là gì?
Nhưng vấn đề cực kỳ quan trọng ở đây là: Bạn có đủ tỉnh táo để thoát ra khỏi cảm giác tội lỗi hay không? Anh ấy đang choàng lên bạn một nghi vấn tội lỗi, một cái án oan, rằng chắc em mất trinh rồi nên mới không dám, chứ nếu em thẳng thắn đàng hoàng, còn trinh và yêu anh, thì ngại gì không… thử lần đầu tiên?
Vậy, tại sao bạn lại phải đi chứng minh với anh ta là bạn còn trinh? Anh ta là ai? Là người yêu đúng không? Vậy người yêu có quyền nhục mạ người yêu không? Nếu nhục mạ, thì còn yêu không?
Tại sao bạn không nhận ra nấp dưới bóng câu chất vấn này là một lời đỏi hỏi thân xác, và ẩn sâu trong lời đòi hỏi này lại là một sự nhục mạ? Mà bạn sẽ phải tìm cách thanh minh, trả lời, chứng minh cho sự trong trắng của bản thân?
 may ao somi gia re

Nếu người con gái đủ yêu và đủ tin tưởng, nếu người con gái coi trinh tiết là một dấu ấn trưởng thành chứ không phải là thứ thay thế toàn bộ phẩm giá của mình, nếu người con gái tin rằng, người đàn ông ở bên cạnh mình là một người đàn ông xứng đáng, cô ấy sẽ, không cần cớ hay ép buộc, chất vấn, đòi hỏi, cạm bẫy nào, tình nguyện đi trên con đường yêu đương với người đàn ông ấy.
Nhưng nếu người con gái là người thận trọng và rụt rè, có trở ngại tâm lý, muốn là một cô gái trinh bước lên thảm đỏ hôn lễ, thì người yêu cô ấy cũng phải tôn trọng mong muốn của cô. Nên, việc ép, hỏi, thậm chí giấu sự nhục mạ vào trong một lời đề nghị, dù khéo léo đến mấy, cũng chỉ chứng tỏ rằng:
Hóa ra, anh chỉ muốn làm người đàn ông xếp hàng đầu tiên trong đời cô ấy.
Còn cô ấy, vẫn đang trên hành trình tìm kiếm người đàn ông duy nhất, có thể là người đàn ông đầu tiên và cũng là cuối cùng của đời cô ấy.
Đó là thứ tâm niệm làm cho gái trinh khác gái có chồng mà vẫn thèm ngoại tình!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






Sunday, June 29, 2014

Mọi thứ ở trước mắt mà sao như xa vời quá.

"Chữ TÌNH đúng là nặng: nó cuốn trôi mọi thứ, nó làm cho thời gian nhạt nhòa, nó cũng đóng lại mọi cánh cửa cho những người đến sau, nó gặm nhấm cuộc sống con người ta một cách đơn độc, lặng lẽ không có kết thúc. Nhớ lại năm xưa em đã từng nói: “Anh à, anh phải thành công, anh phải đi tiếp nữa vì anh mãi là niềm hy vọng của em. Vì để đi được trên con đường như hôm nay, 2 chúng ta đã chia xa mãi mãi”


 


…Nhưng cũng chỉ có chữ TÌNH mới làm cho con người ta vượt lên trên những điều tầm thường, ích kỷ mà quên đi đau đớn của bản thân để cầu mong cho người mình yêu thương hạnh phúc. Mọi thứ trong đời rồi cũng trở về với cát bụi, có còn chăng là những yêu thương chúng ta đã gieo…dù cố ý hay vô tình"

Cảm ơn em vì một ít vui, một ít buồn, một ít hờn giận, một ít yêu thương...
 may dong phuc

Em à. Anh nhớ em. Nhớ đến phát điên. Nhớ đến mức anh sắp không chịu nổi nữa rồi. Anh chẳng hiểu tại sao anh không còn là chính mình được nữa. Anh đánh mất gần như tất cả mọi thứ, gia đình, bạn bè, và giờ là cả em nữa.

Anh thật hận bản thân mình. Bây giờ anh không còn gì để có thể bấu víu ngoại trừ một tương lai mờ tịt. Em à, anh thực sự cảm thấy em là một điều gì đó rất quan trọng với anh, điều mà từ trước tới giờ anh luôn tìm kiếm và cố gắng vì nó. Nhưng, có lẽ giờ đây điều đó quá xa xỉ với anh, và chắc nó chỉ có thể tồn tại trong giấc mơ mà thôi.

Em à! Em có biết bây giờ điều anh muốn làm nhất là gì không? Là hét, hét thật to, to hết mức có thể. Để em có thể nghe thấy và biết rằng anh nhớ em đến mức nào. Và anh sẽ đến gần em, để được ôm em một cái, chỉ cần một cái thôi, sau đó anh sẽ quay lưng lại rồi chạy. Anh sẽ cố gắng chạy thật nhanh để có thể quên được em là ai, em tên gì, và em đang ở đâu trong trái tim anh. Anh thật điên rồ nhỉ, điên hết thuốc chữa rồi. Anh không biết mình bị điên và bắt đầu điên từ bao giờ. Nhưng anh vẫn muốn điên như thế này ^^
 may ao thun quang cao

Em à. Đã rất lâu rồi anh chưa gặp em nhỉ. Anh nhớ mang máng là mình đã gặp nhau đâu đó bốn năm lần, cách đây bốn năm năm gì đó ^^. Và giờ đây anh rất muốn gặp em. Cũng không hẳn là gặp đâu, chỉ cần anh được nhìn thấy em thôi là đủ rồi.

Em à. Sống tốt nha. Có lẽ từ nay về sau, anh không còn được gặp em nữa. Hãy thật vui vẻ và mau chóng tìm cho mình phần quan trọng còn lại của em nhá. Anh thật may mắn khi quen được em - một cô bé nhỏ nhắn dễ thương.

Cảm ơn em vì một ít vui, một ít buồn, một ít hờn giận, một ít yêu thương. Và anh vẫn luôn hi vọng một ngày nào đó... anh sẽ đc gặp lại em.

 may dong phuc hoc sinh

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






Mẹ kế

Mẹ, có bao giờ mẹ nhớ hình ảnh con ngày đó không mẹ, ngày con gặp mẹ lần đầu tiên cách đây vừa đúng 30 năm. Mà không, con biết chắc là bây giờ mẹ chẳng nhớ gì đâu. Bây giờ mẹ còn không nhớ nổi mẹ là ai thì làm sao mẹ nhớ được con và cả mẹ khi đó.
 may dong phuc


Nhưng con thì con nhớ rõ lắm. Con nhớ rõ khi đó con là một con bé 7 tuổi, nhỏ xíu, ngơ ngác và đau buồn. Con đã đau buồn như vậy tới 2 năm liền, sau ngày mẹ con mất đi. Mọi người đều bảo con là con bé kỳ lạ, vì trẻ con mau quên lắm, quên rất nhanh cả nỗi đau mất mẹ. Thế mà con thì không quên, con khóc hoài và rơi vào tình trạng mà bây giờ chắc người ta gọi là trầm cảm. Một người lớn bị trầm cảm có lẽ đã khiến mọi người xung quanh phải khó sống thì một đứa bé bị trầm cảm còn khiến người ta mệt mỏi hơn. Chính vì thế, khi ba con có mẹ, điều khiến người lo lắng, sợ hãi rằng sẽ bị mẹ từ chối đó chính là sự có mặt của con. Vì vậy, ngày mẹ gặp con lần đầu tiên được ba chuẩn bị hết sức chu đáo. Ba nói chuyện với con hàng tuần trước đó, đưa con đi mua một chiếc váy mới màu trắng tinh. Ba muốn con xuất hiện trước mắt mẹ thơ ngây, trong sáng, hiền lành.

 may ao thun quang cao



Mẹ có ấn tượng về con như ba muốn không mẹ? Con không bao giờ biết. Nhưng con không bao giờ quên ấn tượng về mẹ ngày đó, một cô gái tuyệt đẹp, sang trọng, có đôi môi đỏ chót và đôi mắt sắc lẹm. Mẹ quan sát con như quan sát một con khỉ con trong sở thú, với ánh nhìn tò mò, xa lạ. Không chịu được cái nhìn của mẹ, con bước ra bàn học vờ đọc cuốn sách mẹ tặng. Nhưng con vẫn nhìn thấy mẹ nhìn ba một cách hết sức… quyền lực và hỏi: “Con bé lúc nào cũng rầu rĩ như thế hay sao anh? Hay chỉ vì phải gặp em mà nó rầu rĩ thế”. Ba con bối rối nắm tay mẹ đầy vẻ van nài: “Anh nói em rồi, nó lúc nào cũng buồn, nhớ mẹ, hay ngủ mê, giật mình, mớ ầm ĩ. Nó nhớ mẹ. Anh mong rằng em sẽ thay thế hình ảnh mẹ nó”. Mẹ nhìn em và bảo ba: “Em không biết, em không hứa với anh được, em đồng ý làm vợ anh và anh nhớ là anh muốn lấy em làm vợ, chứ không phải kiếm mẹ cho con anh…”.
 may dong phuc hoc sinh

Ngay sau ngày cưới của ba với mẹ, một lần, khi không có ba ở nhà, mẹ đã gọi con đến và bảo: “Ba con nói con gọi cô bằng mẹ. Con cứ gọi như thế, nhưng cô nói thật với con, cô chưa làm mẹ bao giờ và cũng chẳng biết làm mẹ là như thế nào. Nhưng cô hứa cô sẽ làm bạn của con nếu con cũng làm bạn của cô một cách… trung thực. Con nhớ mẹ con, con cứ nhớ. Nhưng con đừng làm cuộc sống của cô mệt mỏi và u ám. Hãy cười nói tung tăng như mọi đứa trẻ con khác. Cô không muốn nhìn thấy một bóng ma trong nhà. Con có hiểu cô nói gì hay không, mặc kệ. Nhưng cô và con sẽ sòng phẳng với nhau. Cô không ỷ thế người lớn ăn hiếp con thì con cũng đừng mang cái bóng ma ấy ra dọa dẫm hạnh phúc của cô. Như thế thì cô và con mới có thể cùng sống với ba con yên bình. Còn không… cô sẽ đưa con về bên ngoại con. Con biết là ba con sẽ luôn luôn nghe lời cô”. Con không biết tại sao, tất cả những lời đó in sâu vào trí nhớ của con đến mức lạ kỳ. Có lẽ bởi vì nó thoát ra từ một đôi môi đỏ chót đầy quyền lực.

Ba dọn bàn thờ, hình ảnh của mẹ con đưa về bên ngoại. Tất cả là ý của mẹ. Và cũng là ý của mẹ khi mẹ nói ba: “Tấm hình chị ấy trong phòng con bé anh đừng cất đi. Đó là mẹ của nó”. Khi ba nói với mẹ: “Từ bây giờ, em mới là mẹ của nó”. Mẹ nhắc lại: “Nó thua em gái em chỉ 7 tuổi. Nên em sẽ là chị hay là bạn của nó. Mà điều đó không quan trọng, quan trọng là chúng ta sống được với nhau, chứ không phải là cái danh xưng thế nào”. Mẹ đã làm tất cả mọi người sốc với những phát ngôn, tuyên bố như thế của mẹ. Mọi người lo lắng cho con, tuyên đoán này kia về cuộc sống của con. Thế nhưng với con, điều đó lại khiến con hết sức nhẹ nhõm. Con không phải gồng mình lên coi mẹ là mẹ, con không phải gượng ép để ngoan ngoãn, lễ phép với mẹ. Mẹ để con tự do trong góc nhà riêng, trong nỗi buồn riêng, trong cuộc sống riêng của con.

 ban vai cho tan binh



Mẹ là người bản lĩnh, cứng rắn, rạch ròi đến… phát sợ. Mẹ không hề ve vuốt, chiều chuộng con ban đầu, như những người mẹ kế thường làm khi mới bước vào quan hệ mẹ ghẻ con chồng. Mẹ cũng không hà khắc, nghiệt ngã, rình rập con như nhiều mẹ kế trong giai đoạn sau mà con biết từ bạn bè. Mẹ không hề an ủi, không hề động viên, không hề nhỏ nhẹ với con. Mẹ không làm con có cảm giác mình là người đáng tội nghiệp. Mẹ bắt con lớn lên, thậm chí bắt con phải tự bảo vệ mình trước mẹ. Đã có những lúc con cảm thấy ghét mẹ, cực kỳ ghét mẹ. Vì con cần một người mẹ. Nhưng hình như sự “tàn nhẫn” của mẹ, bỏ mặc con đối diện với những sự thật đã mau chóng đưa con ra khỏi vỏ bọc đau thương. Con đã trưởng thành lên nhanh hơn bởi có mẹ thúc đẩy một cách vô tình.

Ở vào tuổi còn khá trẻ, mẹ bị tai nạn và tỉnh lại trong trạng thái sống vô thức. Mẹ lúc nào cũng mơ mơ, tỉnh tỉnh, không nhớ ai, không nhận ra ai, không nhớ cả chính mình. Vậy mà mẹ trong sự vô ý thức của mình nhất định chỉ chịu sự chăm sóc của con, chứ không phải của 2 em con, con của mẹ, cũng không phải của những người thân của mẹ. Nhìn con vất vả, ngược xuôi, vừa chăm sóc gia đình, vừa chăm sóc mẹ, nhiều người chép miệng thương con, nhiều người chép miệng… lo cho mẹ. Một nỗi lo… ngược lại, như ngày người ta lo cho con. Còn con, những khi thay đồ, tắm rửa cho mẹ, con lại thầm nghĩ: phải chăng giữa con và mẹ có một mối nhân duyên kỳ lạ, để chúng ta mắc nợ và trả nợ nhau tới… suốt đời. Và con cám ơn số phận vì điều đó, cám ơn số phận cho con cơ hội để làm những gì mẹ đã làm cho con, cho mẹ những gì mẹ cho con.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






Đừng Nắm Đôi Tay Này Nếu Có Ý Định Buông Nó Ra

"Rất ít người yêu nhau có thể chia tay thành công ngay lần đầu tiên, yêu nhau thời gian càng dài thì càng cần đến nhiều lần chia tay mới có thể thành công. Nếu chỉ một lần đã có thể chia tay được ngay, chứng tỏ chúng ta yêu chưa thực sự sâu đậm.
Khi tình yêu không còn nữa, mọi người đều không muốn nói vài câu tốt đẹp, vì tất cả những câu nói đó đều trở nên giả dối và không còn chỗ cho sự thật nữa."
 may dong phuc the thao


Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi biết cách tha thứ. Học cách tha thứ cho người khác cũng chính là học cách tha thứ cho bản thân mình.

Cảm ơn cuộc sống vì đã cho tôi là con của bố mẹ tôi. Cho tôi cảm nhận được tình thương bao la từ ánh mắt trìu mến, những cử chỉ thân thương và cả từ nhịp đập trái tim luôn dõi theo tôi từng giờ từng phút từng giây, luôn ước mong cho tôi cuộc sống tốt đẹp hơn. Cảm giác ấy chân thành và sâu sắc, điều mà tôi không cảm nhận được từ ai. Tôi muốn hét thật to: “Con yêu bố mẹ nhiều nhiều lắm!”.
 may dong phuc

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi biết yêu thương và chia sẻ. Con người không phải ai cũng hoàn hảo. Vậy nên chúng ta hãy tập yêu thương những con người không hoàn hảo nhé! Có thể người yêu quý bạn là người bạn không yêu quý nhưng tại sao bạn không cho họ cũng như cho chính mình cơ hội để biết cách yêu thương những người xung quanh? Và yêu thương có thể đơn giản là nhắn một tin nhắn hỏi thăm người bạn lâu ngày không liên lạc hay chỉ là một lời cảm ơn khi ai đó nhặt hộ mình chiếc bút chì hoặc mỉm cười khi vô tình bắt gặp ánh mắt ai đó đang nhìn mình. Chỉ đơn giản vậy thôi, bạn đã có thể làm trái tim ai đó lỗi nhịp. Hãy tự xây cho mình những bức tường yêu thương thật vững chắc và bền chặt nhé!

 may ao thun quang cao


Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi cách chấp nhận và bước qua đau khổ. Có thể hôm nay là những ngày rất đen đủi với bạn nhưng xin đừng nghĩ rằng tất cả phía trước đều đen tối hay may mắn sẽ không bao giờ mỉm cười với bạn, chính suy nghĩ ấy đã khiến bạn tự mình xóa nhòa đi những tia sáng nơi bạn sắp bước tới. Hãy tin rằng cuộc sống luôn đổi thay, không phải lúc nào cơ hội cũng tới với ta mà đơn giản ở chỗ bạn nắm giữ và chờ đợi cơ hội ấy như thế nào. Nếu làm được như vậy, tôi tin bạn sẽ thành công. Cuộc đời này còn rất nhiều thứ đang đợi chúng ta khám phá. Hãy vững tin vào cuộc sống và tin rằng cơ hội là do mình tạo ra và ai cũng có thể làm được điều đó. Đừng bao giờ bỏ cuộc bạn nhé!

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi biết cách tha thứ. Học cách tha thứ cho người khác cũng chính là học cách tha thứ cho bản thân mình. Không phải ai cũng hoàn hảo như trong những câu chuyện cổ tích hay thần thoại đâu, ai cũng có lúc lơ đãng, mắc phải lỗi lầm. Tại sao chúng ta không tạo cho người khác cơ hội để sửa lỗi, mỗi lần như vậy bạn đã góp phần tạo cho cuộc sống này những con người tốt đẹp hơn. Có thể ai đó đã làm tổn thương bạn nhưng nếu bạn biết cảm thông và tha thứ cho họ thì bạn đã đặt thêm viên gạch yêu thương vào ngôi nhà tâm hồn của bạn. Và tới lúc nào đó yêu thương thực sự sẽ gõ cửa trái tim bạn nếu bạn biết chờ đợi theo cách đúng nhất.
 may dong phuc hoc sinh

Cảm ơn cuộc sống vì đã dạy tôi cách tự mình đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Không phải mọi chuyện lúc nào cũng tốt đẹp như chúng ta nghĩ, nó đầy rẫy những chông gai và cạm bẫy đấy. Khi thất bại bạn luôn than phiền, tự đổ lỗi và thừa nhận yếu kém của mình mà không biết sửa chữa, không tự mình cố gắng, hãy suy nghĩ tích cực đi bạn. Quan trọng không phải ở chỗ ta đã thất bại mà chính là ở chỗ ta vực dậy thế nào sau những thất bại. Đừng bao giờ bỏ cuộc khi cuộc sống còn rất nhiều cơ hội. Cần phải biết tiếp thu ý kiến, dẹp lòng tự ái qua một bên, bạn sẽ thấy được rõ hơn khuyết điểm của mình hay lí do tại sao mình thất bại và làm thế nào để thành công. Bên cạnh những thành công bạn hãy đừng coi thường, mặc cảm vì những thất bại bởi chính nó đã tạo nền tảng cho bạn thành công.

Chúc bạn thành công và đừng quên cảm ơn cuộc sống luôn tươi đẹp này nhé!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ






Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười.và kết thúc bằng nước mắt

"Người ta có thể xoay lưng, mình cũng có thể xoay đầu, nhưng để nhìn thấy ngoài kia biển rộng sông dài, để thấy nhân gian tỷ tỷ người chứ có mấy tri âm? Nên nếu có một người cùng nhau khóc cười, ăn cơm gác nhịp đũa đôi, tình cờ hát chung một nhịp khúc tình ca… thì nên giữ lấy. Bạc bẽo trần gian chưa bao giờ là tội lỗi của cuộc đời, của cuộc tình, mà chính của con người, người mà lúc nào cũng nghĩ suy rằng, ngoài kia là một giang sơn khác, trong khi tay mình đang có cả giang sơn…"
 may non gia re



Có khi nào nụ cười và nước mắt cùng gặp nhau trên một con đường?

Khóc là do ta vấp ngã. Cười là khi ta biết tự mình biết đứng lên.

Khóc là khi người thân ta không còn nữa. Cười là biết người thân vẫn tồn tại khi ta nhớ đến họ.

Khóc khi ta buồn trước khó khăn trong đời. Cười là khi ta thành công vượt qua khó khăn đó.

Khóc là khi ta muốn giải tỏa nỗi buồn hay uất ức . Cười khi nhận ra khóc chẳng lợi ích gì.
 may ao khoac cho tan binh

Ta có thể khóc trong niềm vui và cười trong nước mắt nhưng không được phép cười trên sự đau thương mất mát của người khác.

Không ai khóc mãi và cũng chẳng ai cười hoài. Điều chủ yếu là bạn chỉ khóc khi có lý do chính đáng và biết đứng lên đương đầu với thử thách, có thế nước mắt đổ ra mới không vô nghĩa.

Khi đã tự mình biết đứng dậy và nở một nụ cười trên môi thì lúc ấy, nụ cười là đẹp nhất và có ý nghĩa nhất.
 ban dong phuc may san

Đừng vội mừng khi thành công vì đó chính là lúc bạn cần phải cố gắng hơn nữa chứ không phải lúc tự đắc, kiêu căng.

Và nếu đến một ngày bạn không còn khóc được nữa thì đó cũng là lúc bạn chẳng thể nào có được một nụ cười thật sự.

Còn nếu bạn chẳng thể nào cười vui hạnh phúc vì đã gặp quá nhiều bất hạnh thì hãy cứ cố gắng cười trong nước mắt để biến nó thành niềm vui.

Đứng trước nỗi đau, ai cũng nghĩ mình thật nhỏ bé, muốn khóc và cảm thấy tuyệt vọng. Nhưng cuộc sống không khi nào thiếu nụ cười…
 ban giay bao ho

Vì sau đêm tối, mặt trời lại sáng, chúng ta hãy luôn mỉm cười, bắt đầu tìm cho mình một lối đi trong những lúc đau khổ. Không bao giờ là quá muộn để học được cách bước đi trên nỗi đau!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ