Monday, September 29, 2014

Ước chi em đừng có chồng, và anh không của riêng ai….

"Có một số điều không thể nào nói với người khác. 
Có một số điều không cần phải nói cho người khác.
Có một số điều chỉ đơn giản là không cách nào nói cho người khác.
Và thậm chí có một số điều…nếu nói với người khác, bạn sẽ phải hối hậnsớm thôi.”


Những khoảng khắc tưởng như vô hình và nhẹ nhàng ấy nhưng có khi lại là điều mà đối với những người đã kinh qua cuộc sống phức tạp, sóng gió phải tìm kiếm cả cuộc đời … chỉ để mong gặp được một người đủ sức cuốn hút để có được phút giây nồng ấm và rung động từ sâu thẳm con tim!

Buổi chiều tối, hai người hẹn gặp nhau lần đầu. Trước đó họ đã từng là bạn của nhau trên Facebook với những đồng điệu về mặt tâm hồn và dần dần khát khao được gặp nhau ở cuộc sống thực. Cũng như bao cuộc hẹn gặp lần đầu khác, hai người trao đổi những câu nói xã giao như “đã làm ở đó bao lâu rồi?” hoặc “công việc ở đó có bận không?”….
Qua 30 phút, 1 giờ, họ vẫn nói chuyện và lúc này, câu chuyện hai người chuyển sang một chút riêng tư như “đi làm có xa cơ quan không?”, “lúc rảnh thường làm gì?”….. Rồi mới đó mà đã 2h đồng hồ. Nàng nói “đã đến lúc em phải về, chắc anh cũng vậy? nhưng anh có muốn ngắm cảnh trên cầu chút không? Có lẽ cầu sắp bị phá bỏ nên có thể đây là cơ hội cuối để chiêm ngưỡng cảnh chiều tối…”

Cầu Long Biên gần đó với làn nước hững hờ trôi. Bầu trời đầy sao, gió nhè nhẹ... bình an đến lạ! Họ sánh bước bên nhau vô cùng thân thiết, hoàn toàn không phải là chỉ là mới lần đầu gặp mặt vài giờ đồng hồ. Câu chuyện của họ cứ bị cuốn hút lẫn nhau và rồi hai bàn tay nắm lấy nhau lúc nào không hay. Như có sợi dây vô hình, họ tràn ngập hạnh phúc – hạnh phúc của cảm giác xa nhau lâu ngày, giờ gặp lại có biết bao nhiêu câu chuyện để nói, để tâm sự và để chia sẻ….

Họ là những con người có văn hóa, tế nhị, hoàn toàn không mang tính thô tục nhưng ở bên trong, có gì đó ngầm hiểu là họ rất cần nhau khi anh ôm nàng từ đằng sau – hơi thở ấm áp và sức cuốn mãnh liệt của hai con tim rực lửa…… Sau khoảng thời gian gặp nhau đó và dừng lại, họ chia tay nhau, không lời hẹn ước.

Đêm về, họ nhớ nhau da diết. Và thật khổ sở cho cả hai vì ở địa vị của họ không còn tự do nữa. Họ đã có cuộc sống riêng, cũng đã làm cha, làm mẹ, làm vợ, làm chồng. Bởi vậy, nỗi nhớ lúc này trở nên “sai trái” và đúng như ai đó đã nói “điều gì cũng có hai mặt”. Một mặt là họ có những phút giây vô cùng lãng mạn, vô cùng mới mẻ, vô cùng đáng yêu mà không phải lúc nào cũng có được. Đã đi qua bao nhiêu năm, bao nhiêu cuộc gặp gỡ với bao con người, giờ này họ mới như vậy, hoàn toàn không phải là những người “trăng hoa”.

Nhưng bên cạnh đó, bởi họ cũng là những con người của gia đình nên nỗi nhớ ấy giờ trở thành sự đau đớn, khổ sở, buồn bã. Đâu đây một bản nhạc trong đêm khuya thanh vắng “Ước chi em đừng có chồng, và anh không của riêng ai….”.

Đó là câu chuyện của họ, vậy còn bạn? Có bao giờ bạn rơi vào hoàn cảnh tương tự? Cảm giác của bạn ra sao? Sau buổi “Say nắng” đó, đêm về bạn sẽ ra sao? Ngày mai bạn sẽ tiếp tục như thế nào cho mối quan hệ này? Liệu bạn có đủ lý trí để gạt bỏ cảm xúc của bản thân? Liệu gia đình bạn có đủ hạnh phúc và đủ mạnh để kéo bạn trở về với cảm xúc thường ngày? Câu trả lời tùy thuộc vào mỗi con người phải không!

Nhiều ngày sau đó, họ rất nhớ nhau và câu truyện còn tiếp…….


fr  : lovedegiocuondi.blogspot.com

Sunday, September 28, 2014

Em vẫn thấy buồn mỗi khi anh đi qua em mà như không nhìn thấy em

Kẻ đáng thương nhất không phải kẻ thiếu thốn tình cảm mà chính là kẻ có rất nhiều mà không biết trân trọng nó.


May ao thun quang cao



Em, một người con gái cũng đã yêu, một tình yêu với người ấy đã kéo dài tới 5 năm. Vậy mà khi tới nơi này làm việc em đã bị anh cuốn hút. Em không thể hiểu nổi chuyện của anh và em như nào nữa, anh nói yêu em nhưng không thể bỏ rơi vợ con, em nói yêu anh nhưng lại không muốn có lỗi với người ấy.

Anh với bản năng là đàn ông, lại đã có vợ, lúc nào cũng nói với em rằng muốn chiếm đoạt con người em. Em tin lời anh nói là thật, nhưng em không hề thấy ghét anh, không hề muốn xa rời anh. Anh tạo cho em một niềm tin, em tin anh sẽ không làm như lời anh nói. Và em, theo như cách anh và em nói thì hai đứa đã ngoại tình. Nhân những lần liên hoan em đã say, đã cố tình ngã vào lòng anh, và rồi anh và em cũng có những đêm trọn vẹn bên nhau.
Rang su cao cap

Đúng thật nói ra thì chả ai tin, 4 lần ta ở với nhau, anh thì dối vợ rằng trực, em thì nói dối người ấy rằng ở nhà bạn, hai đứa ở bên nhau không một mảnh vải, anh tham lam muốn chiếm lĩnh em, còn em thì cố gắng không cho anh đi qua giới hạn. Vậy mà lạ, bản năng đàn ông của anh cũng đã không làm gì em, anh trằn trọc mãi nhưng rồi cũng ngoan ngoãn nằm ôm em ngủ. Chính cái hành động của anh càng làm em tin và yêu anh hơn. Và rồi anh cũng quyết định chuyện hai ta nên chấm dứt, vâng chấm dứt. Em đã đồng ý nghe theo lời anh, anh nói nếu cứ tiếp tục thì cũng sẽ không tới đâu, nếu hai ta cứ lấn sâu thì còn nhiều người phải đau khổ hơn nữa.

Anh thật là một người tốt, anh lo cho gia đình anh sẽ bị xáo trộn, anh lo nếu đi qua giới hạn với em thì em sẽ là người đau khổ. Anh ơi, em phải làm sao đây khi ngày nào em cũng thấy anh, ngày nào cũng muốn được nhìn anh, nói chuyện với anh, thật sự là em rất nhớ anh. Em đang cố gắng gạt hình bóng anh ra khỏi tâm trí, em vẫn thấy buồn mỗi khi anh đi qua em mà như không nhìn thấy em.
Giay dan tuong

Anh thật là quyết tâm, anh nói sợ nói chuyện nhiều với em anh lại nhớ em, hai ta lại không xa được nhau. Ừ, em hiểu, anh cứ làm những gì anh cho là đúng đi, em sẽ giấu chặt cảm xúc của mình, em sẽ vẫn dõi theo anh, nhớ về anh theo cách của em. Em biết em làm thế này thật có lỗi với người ấy, nhưng biết làm sao khi trái tim em nó cứ vậy. Em đã nhủ lòng nên yêu bằng lí trí, và em cũng sẽ cố gắng. Anh bảo em thôi lấy chồng đi, nhưng duyên số của em chưa cho em yên bề gia thất anh ạ, chắc ông trời đang phạt em vì tham lam anh ạ.

Em vẫn thầm ghen tị với vợ anh, với cô công chúa nhỏ của anh, nhưng em vẫn mong gia đình anh hạnh phúc. Chiếc vòng tay em tặng cho con gái anh xin anh hãy giữ, đừng vứt bỏ đi anh nhé. Sau những dòng tâm sự này em sẽ quay về cuộc sống, tình yêu của em như những năm tháng qua, em sẽ chôn chặt tình cảm dành cho anh lại. Đến giờ phút này em vẫn đang nghĩ về anh, nhưng thôi tạm biệt nhé... tình yêu nông nổi của em.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em sẽ vẫn bước phía sau người, như đó là định mệnh....

Cuộc đời ngắn ngủi và chúng ta không bao giờ có đủ thời gian cho những con tim đồng cảm. Ôi! 

Hãy nhanh chóng yêu đi! Hãy nhanh chóng kết tình thân ái

Henry F. Amiel
May ao thun quang cao


Suốt những năm tháng dài ta yêu nhau, em tưởng chừng hạnh phúc là vòng tròn em cùng người đã vẽ được gần nửa. Vậy mà đến giờ em mới biết chỉ có một tay em đưa cọ vẽ nên mãi mãi không thể vẽ nổi một hình tròn trọn vẹn, cho dù em có cần mẫn, tỉ mẩn như thế nào thì mình em sao có thể đây?

Chỉ muốn hỏi người một câu, một câu duy nhất thôi "Người có yêu người ấy không?". Có hoặc không thôi!
Rang su cao cap

 Nếu "có" thì em sẵn sàng buông tay cho người đi về phía ấy, em sẵn sàng chấp nhận dừng lại và đi một mình suốt chặng đường dài xa xôi kia.

Chỉ cần là người trả lời "có" thì em dù đau, dù cảm thấy mất mát nhiều hơn thế em vẫn tự nguyện đón nhận tất cả cho người đi được nhẹ lòng, cho trái tim người được an yên bên người ấy.

Bởi yêu thương đâu cứ phải là nắm tay nhau mãi, cứ phải là kề bên nhau sớm tối mỗi ngày. Ừ thì em biết nếu như vậy hạnh phúc sẽ trọn vẹn hơn, viên mãn hơn!  Yêu thương cũng chẳng thể mang ra cân đo, đong đếm ai ít, ai nhiều để sẽ vì thế mà lựa chọn ở bên ai yêu mình nhiều hơn. Đi cùng nhau được đến chặng cuối cùng của hành trình trong cuộc đời này chỉ yêu thương thôi thì làm sao đủ. Em cũng biết rằng: Yêu nhau thì cần cả hai người cùng tự nguyện thế  nhưng buông tay thì đâu cần đến sự đồng ý của cả hai phải không? Cho nên chỉ cần người cảm thấy đó là người thích hợp để đi bên cạnh thì em sẽ bằng lòng với sự lựa chọn không phải là em, em biết chẳng dễ dàng buông bỏ, chẳng dễ dàng mà chấp nhận cho người ra đi như thế!
 Giay dan tuong

Người đừng cảm thấy bối rối, cũng đừng áy náy vì như vậy sẽ khiến em đau lòng nhiều lắm, sẽ khiến em chẳng giữ nổi sự bình tâm, chút mạnh mẽ ít ỏi còn sót lại khi đứng trước mặt người. Chẳng phải em không biết đau, em không biết ghen tuông, hờn giận. Em cũng đau đấy, cũng buồn nhiều lắm đấy. Nhưng em biết làm gì hơn khi chữ Duyên kia chẳng đủ dài cho em đi bên người xa hơn nữa? Em biết làm gì khi bước chân người được trái tim dẫn lối về nơi không có em? Có nên chăng em cứ ích kỉ giữ người bên mình nếu lựa chọn kia cho người được thoải mái, vui vẻ, cho người những bình yên mà bên em không thể có?

 Nếu người đã thực sự yêu em thì người đã không đẩy mọi chuyện đi xa như thế này. Nếu người thực sự yêu em người đã không để em đau bằng cách này. Hoặc là với tính cách vốn có, người sẽ giải quyết ổn thoả mọi chuyện rồi mới nói cho em hay, lúc đó em sẽ cảm thấy bớt đau hơn, bớt tổn thương hơn, em sẽ cảm nhận được sự quan tâm của người đến cảm giác của em. Hoặc là nếu người yêu em, người sẽ không để người ấy có cơ hội. Nhưng có lẽ tình yêu người dành về em chưa đủ lớn nên mới có chỗ cho người ấy chen chân vào. Cho người ấy có cơ hội ở bên, yêu thương người như thế! Người từng nói với em khi đã yêu nhau phải biết tiết chế các mối quan hệ và đừng cho người khác có cơ hội nếu đã yêu. Nhưng Người thì sao? Tất lẽ em không trách giận gì người cả. Chuyện tình yêu là lí lẽ của con tim. Giống như em không thể trói buộc tim mình không yêu, không thương một người khác mà cứ nhất nhất là người. Vậy nên, em không trách chỉ thấy rất buồn, thật rất buồn.

Phía trước người giờ là cô ấy đang chờ người bước tới, còn phía sau là em vẫn luôn mong ngóng, vẫn luôn cứ dành cho người những yêu thương và trong tâm luôn mong người sẽ ở bên em đến mãi sau này. Biết chắc rằng người phân vân lắm, biết chắc rằng người lưỡng lự, đắn đo nhiều lắm. Người phân vân không biết làm sao cho vẹn toàn, không biết lựa chọn ai. Dù bước chân người có đi về phía nào thì chắc chắn rằng có ít nhất một người bị đau, bị tổn thương. Nếu người cứ mãi đắn đo giữa đi và ở, vẫn chẳng thể quyết định sẽ bước về phía ai? Thì em sẽ để người đi?! Vì nếu thực sự người muốn ở lại người đã không phải đắn đo, lưỡng lự đến thế. Vì nếu người thực sự yêu em, người đã không để người ấy đi bên cạnh như cách người đã làm thế!

Có điều sự lưỡng lự, phân vân, đắn đo, cân nhắc ấy làm em thấy rất đau lòng. Bởi nếu thật yêu em người đã có quyết định và chắc hẳn là rất dứt khoát, rất kiên định để người ta không có chỗ cho một cơ hội nào đến bên người.
phutungoto

Em sẽ không hỏi người yêu em không? Bởi trước giờ khi em yêu người là đã không màng đến chuyện người sẽ yêu và em được yêu thương không? Em chỉ muốn biết trong lòng người, thâm tâm người có yêu người ấy không? Em chỉ muốn biết có thế! Chỉ muốn biết là có hay không thôi!

Người cũng đừng nghĩ rằng em hoàn toàn bình ổn, hoàn toàn cứng rắn và mạnh mẽ khi đối diện người em vẫn để nụ cười trên môi, người sẽ không thể thấy một giọt nước mắt nào, cũng không thể biết hình hài nỗi đau em đang mang dù cho tổn thương người mang đến có vắt kiệt tâm can em thì em sẽ vẫn mỉm cười cho đến lúc người quay lưng đi, cho đến lúc bóng người khuất hẳn. Chỉ có đêm mới đủ sức cởi bỏ bộ mặt mạnh mẽ trả em về với một cái xác héo rũ bởi những vết thương. Chỉ có đêm mới lột trần những nụ cười tưởng như rất thật cho em trở về nguyên vẹn với những đớn đau vật vã bao ngày khiến trái tim méo xệch mà vẫn giả vờ mạnh mẽ. Em yếu đuối hơn những gì người thấy, mà cảm xúc thì phải dùng trái tim và tâm hồn để cảm nhận. Nếu yêu thương em, chắc rằng người nhất định sẽ biết em đau như thế nào. Nhưng có lẽ chỉ mình em yêu thương thôi. Và có một điều, vì em biết đến một lúc nào đó rồi người sẽ bỏ em mà đi cho nên mọi khoảnh khắc bên người em đều mong là những thời khắc vui vẻ của cả hai, cho em được lưu giữ đến mãi sau này. Thế nên, mãi mãi người sẽ chỉ biết một con người em- mạnh mẽ, vui vẻ.

Em vẫn thường đặt áo người dưới gối hàng đêm lặng lẽ áp vào má thấm hết những giọt nước mắt vô thức rồi tưởng như người đang gần bên mà ngủ thiếp đi. Từng đêm đêm em mong một bàn tay, một hơi ấm của người. Mỗi sớm mai chỉ chờ đợi khoảng thời gian người chúc em vui vẻ để tim reo vui suốt ngày dài. Em cứ cóp nhặt rồi nhân đôi những niềm vui nho nhỏ ấy cho trái tim mình một tin yêu làm động lực mà bước đi.  Em đã và yêu người lặng lẽ như thế! Bởi lựa chọn cuộc đời em là sẽ yêu người, còn lựa chọn của người có thể sẽ chẳng phải là em. Vì thế cho nên, chỉ cần ngày hôm nay người vẫn dành về em những quan tâm, người vẫn để mặc em đi bên cạnh người thì dù có tổn thương đến mấy em vẫn sẽ đối xử dịu dàng với những đau thương ấy. Người biết không, khi yêu là yêu cả những nỗi đau người mang đến vậy nên đau cũng đau rất ngọt ngào!

Người đi, người cứ đi đi, cứ yêu thương, cứ lựa chọn, cứ đến nơi nào muốn đến, dừng nơi nào người thấy mỏi, em sẽ vẫn bước phía sau người, như đó là định mệnh đã định đoạt em nhất định phải ở bên chỉ là theo một cách thức khác mà thôi!


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em mãi đắm chìm trong cơn mộng mị của tình cũ

"Đau khổ trong tuyệt vọng chỉ trong nháy mắt, còn đau khổ trong hi vọng thì vô thời hạn."

May ao thun quang cao

Em mãi đắm chìm trong cơn mộng mị của tình cũ, dày vò mình thôi chưa đủ, em còn làm người yêu mình đớn đau. Anh đã cho em cơ hội để thoát ra khỏi sự bế tắc ấy. Nhưng chính em cứ oằn mình trong những cơn mê, tự huyễn hoặc rằng sẽ không thể quên đi cuộc tình buồn đấy. Vì vậy mà em mới khổ.

Anh buông tay em ra rồi đấy. Bấy lâu nay em quen với việc khi cần luôn có anh dựa vào để mà khóc, để mà hờn giận, để mà than thở về chuyện tình cảm đã qua nhiều kỉ niệm tới mức nào. Em biết anh yêu em, em nhận lời yêu anh nhưng ích kỉ bắt anh phải chờ đợi tới ngày em quên sạch chuyện xưa. Nhưng điều tệ hại nhất là, em không chịu sẵn sàng cho điều đó. Em có cố chui vào mê cung đó để chứng tỏ một điều em đã đau khổ nhiều như thế nào.
Rang su cao cap

Em cũng không hiểu mình làm như vậy để làm gì? Phải chăng là để anh thấy em yếu mềm, hay là để chứng minh cho người xưa thấy rằng anh ta đã làm khổ em ra sao? Có lẽ là tất cả những lí do đó. Em đã không biết trân trọng hạnh phúc hiện tại.

Có anh kề bên, dỗ dành làm cho em ỷ lại. Em chứng tỏ cho mọi người thấy em là cô gái bị phụ tình vì em yêu thương chân thành. Nhưng em sai rồi! Em không phải là một người biết yêu thương đúng nghĩa. Lẽ ra em phải hiểu, yêu không cần phải cố gồng mình lên khẳng định yêu nhiều đến như thế. Tình yêu đâu phải đo bằng sự quằn quại của mỗi người khi tình cảm đó ra đi. Em đã quá trẻ con và nông nổi.
Giay dan tuong

Không có nỗi đau nào là không thể vượt qua, chỉ là người ta có sẵn sàng đối diện để quên nó hay không. Còn em, lúc nào em cũng đối diện với tư cách của một kẻ không muốn quên dù luôn miệng nói rằng quá tổn thương. Em cố giữ làm gì những xúc cảm ấy khi nó làm em đau đến vậy? Em thật quá điên rồ phải không anh?

Anh cho em cơ hội để đứng lên, để quên đi chuyện tình cũ. Anh ở bên em, lắng nghe mọi lời than thở của em mà không chút oán thán. Nhưng anh đã chờ đợi em quá lâu. Sự kiên nhẫn của anh có giới hạn. Anh không thể mãi trao trọn con tim mình cho một cô gái lúc nào cũng nhức nhối về một người đàn ông đã từng phụ bạc cô ấy. Và cuối cùng, anh quyết định ra đi. Anh bỏ mặc em lại với những nỗi đau cũ, nỗi đau mới chất chồng.
phutungoto

Anh nói đúng. Ai trong chúng ta nếu đã từng yêu thì cũng cần phải sẵn sàng đối diện với mọi chuyện trong tình yêu ấy. Em nhận ra điều này quá muộn màng. Em cứ ngỡ nỗi đau đó là quá lớn nhưng không hiểu sao cho tới ngày anh buông tay em, em thấy mình chông chênh đến lạ. Em không còn gào khóc, không còn kêu than được nữa. Nhưng từ trong sâu thẳm tìm em, đau lắm. Có lẽ giờ đây em mới yêu và nếm trải nỗi đau tình yêu một cách thực sự. Và nỗi đau này, bao giờ mới nguôi?



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em sẽ sống tốt mãi mãi với những tháng năm về sau

Bạn muốn vợ bạn ngoan ngoãn không? Đừng khi nào có những ngờ vực ghen tuông. 

La brun
May ao thun quang cao


Người yêu cũ à! Trạm xe hạnh phúc anh đã dừng tới rồi nhỉ.. anh mãi mãi hạnh phúc nhé.

Người yêu cũ à! Thời gian trôi thật nhanh anh nhỉ, mới đây thôi ta còn gọi nhau hai tiếng thân thương “người yêu”, cũng vừa mới đây thôi hai trái tim cùng đập chung một nhịp, vậy mà giờ đây chỉ mỗi em gặm nhấm tổn thương, chỉ mình em cất bước chậm rãi qua từng góc phố con đường kỉ niệm đã qua bao thân thương.

Người yêu cũ à! Anh đừng bao giờ quay đầu lại nhìn xem em thế nào nhé, phía sau một cô gái là gì anh biết không, là những nỗi nhớ xếp hàng thành một dãy dài, đó là những kí ức mà yêu thương đã vun đắp bao mộng ước, không dễ xóa bỏ đâu anh à.
 Rang su cao cap

Người yêu cũ, anh à! Em sẽ không khóc vì anh thêm một lần nào nữa, bởi qui luật cuộc sống không chờ đợi ai một phút một giây nào cả, trái đất cũng chẳng ngừng quay mà chời đợi ai vực dậy sau cơn đau, có lẽ người ta bảo em ngốc nghếch, người ta bảo em khờ dại, bởi chỉ vì yêu em đã trao trái tim đặt nhầm vị trí vào anh, vì yêu em vẫn khư khư giữ nỗi đau bên người, cũng chỉ là vì yêu tim em tan nát tan tựa hàng ngàn mảnh vụn bầu trời đen tối bủa quanh, em đã khóc đến cạn nước mắt chỉ vì một điều là yêu người không yêu mình đó anh à.

Người yêu cũ à! Dù rằng anh đã dừng chân xuống trạm mang tên hạnh phúc, có lẽ anh sẽ chẳng một lần muốn tìm lại trạm mà anh đã từng dừng chân cư ngụ, nhưng kí ức ấy anh có dám chắc sẽ xóa hết sạch như chưa từng tồn tại không anh. Dẫu rằng trạm hạnh phúc anh vừa đặt chân đến sẽ không có những tổn thương hay bờ vực khổ đau, nhưng anh à anh còn nhớ hay đã quên những lần hai đứa ngồi cười chỉ vì nhìn một anh đang pha trò hài hước, hay những lần vừa thổi vừa húp một bát đậu hũ vừa mới đun xong. Anh còn nhớ hay quên, anh đã từng ngồi suốt 1 tiếng đồng hồ chỉ để xiên que và nướng cho em món thịt bò cuốn lá lốp mà em thích nhất.
 Giay dan tuong
Người yêu cũ à! Kí ức em mãi không thể trốn chạy và xóa đi vĩnh viễn, tháng 8 rồi anh nhỉ, những ngày mưa Sài gòn kéo dài liên miên, cũng là lần đầu tiên em biết thế nào là yêu và thì cũng đã nếm ngửi được vị đắng của cảm giác nhớ người thương đến từng khúc ruột. Anh à, mỗi năm đến những ngày này, tim em quặn thắt từng cơn lắm, trái tim không nghe lời lí trí nó cứ mãi chạy về tìm quá khứ tuy rất xa xôi vạn dặm, nó không nghe lời chủ nhân, nó cứ thế mà rời đi, dường như nó lại ngừng đập rồi anh ạ, bóp nghẹn mà cố chen hình anh vào lại vị trí mà anh từng có.

Người yêu cũ à! Chúng ta đã từng là người yêu của nhau anh biết chứ, chúng mình đã từng hẹn thề về mai sau anh còn nhớ không, hai đứa đã từng có với nhau biết bao kỉ niệm vui buồn mà đến giờ em mãi không thể quên, giá như anh dạy em cách từ bỏ người ấy thì tốt biết nhường nào.

Người yêu cũ à! Anh hạnh phúc nhé, dù không biết trạm kế tiếp em sẽ dừng chân tại vị trí nào, bác tài nói với em rằng có nhiều trạm cần em đến lắm anh à, có trạm vui vẻ, lạc quan nhưng cũng có trạm khổ đau bế tắc, nhưng  mà anh à, em sẽ luôn vui vẻ mỉm cười với tất cả, em sẽ cập bến đến một nơi mà nơi đó hạnh phúc thật sự mỉm cười, em sẽ sống tốt mãi mãi với những tháng năm về sau.
phutungoto

Tháng 8, nỗi nhớ trong em lại ùa về, em viết lá thư gửi anh - người của ngày hôm qua vĩnh viễn..



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Một người con gái có thể vượt qua cú sốc được 3 lần không anh?

Trong sự ghen tuông tự ái  đóng vai trò quan trọng hơn là ái tình. 

Rochefoucauld

May ao thun quang cao


Em buồn lắm, thật sự rất buồn. Tại sao cuộc sống lại bất công với em như thế. Một người sống tình cảm, thương người và chan hòa tại sao lại phải chịu đớn đau như thế. Em nhớ lần đầu tiên anh nói yêu em, em cười thầm trong bụng và nghĩ "Sao lại yêu được chứ, thật sự là không hợp với mình mà". Thế rồi, hàng ngày anh chinh phục em bằng sự quan tâm, bằng những lời nói và câu chuyện bình dị của anh. Những gì anh đã trải qua, sao em lại khâm phục con người anh đến thế. Và em chấp nhận tình cảm đó. Nó gọi là tình yêu từ ngày mà em mặc định trong đầu.

Chúng ta vui vẻ bên nhau được bao lâu nhỉ, chỉ được 4 tháng thôi anh ạ. Rồi anh nói cả hai tuổi dần bố mẹ anh không đồng ý. Chúng ta có nhắn tin qua lại và em cũng đã dùng lời lẽ mà theo anh gọi là xúc phạm anh và gia đình anh, thế rồi chúng ta chia tay. Ngày đó sao nhiều chuyện ập xuống đầu em thế chứ. Em về quê thành người thất nghiệp và thất tình với đúng nghĩa của nó.
 Rang su cao cap

Rồi em cũng có một công việc, ngày ngày vùi đầu để làm thú vui. Một cô gái 45kg đã không còn nữa thay vào đó là dáng người mảnh khảnh 39kg. Em vẫn tiếp tục làm việc và cố gắng chôn giấu anh ở một nơi xa để em không gặm nhấm nỗi đau đó nữa. Sai lầm khi chúng ta quá cô đơn, khi ta thật sự cần một ai đó đến và em đã vấp phải. Nó lớn quá, nó khiến em dằn vặt và khóc dài trong mỗi giấc ngủ. Sáng ngủ dậy em thấy mắt mình sưng húp và điều đó làm em thấy được nỗi đau luôn bám theo em ngay cả trong giấc ngủ quá ngắn của mình. Em làm bố mẹ phải suy nghĩ, em làm bố lần đầu tiên phải dùng từ ngữ xúc phạm con gái mình. Và em làm mẹ bạc trắng đầu chỉ vài ngày suy nghĩ.

Thực tế là em luôn cố sống tốt vào ban ngày để ban đêm em tự gặm nhấm nỗi đau của mình. Vì cô đơn và bước sang tuổi 28 mà em chấp nhận yêu một người đã ly dị vợ và em đã có bầu 5 tuần. Thực tế quá nghiệt ngã là em biết chuyện về người đó trước khi em mang thai không lâu. Và quyết định đi phá thai cũng thật sự quá đau khổ mà em vẫn phải quyết định. Con người đó hàng ngày hăm dọa em, bắt em phải đưa tiền cho hắn nếu không hắn sẽ kể chuyện em phá thai khắp mọi nơi. Em không còn đau nữa, em đã trơ với nỗi đau mất rồi và rồi em tiếp tục đi làm và kiếm tiền đưa cho hắn vì chỉ đơn giản em không muốn bố mẹ em phải nghĩ nữa, rằng em gặp phải một người tồi tệ rồi.
 Giay dan tuong

Và thế là nỗi đau cứ thế ngấm vào em, sự cô đơn cũng cứ thế ngấm vào em. Em quen rồi đó, em quen thói quen khi đi làm về ăn cơm và trò chuyện bên gia đình và ngủ, em thật sự đã quen rồi...  nhưng anh lại quay lại, em đã im lặng và rồi em cũng kể hết những chuyện đó với anh chẳng phải để cầu xin sự chia sẻ mà chỉ nghĩ là em đau quá nên em kể với anh thôi. Rồi anh quay lại quan tâm em như tháng ngày xưa đó. Anh lại tiếp tục yêu em, tiếp tục nói chuyện cùng em. Em vui lắm nhưng em biết vẫn có rào cản trong chuyện tình cảm này và bố mẹ anh vẫn chưa đồng ý dang rộng vòng tay với cô gái tuổi Dần như em. Và hôm nay đây sau 7 tháng bên nhau hạnh phúc anh lại muốn chia tay em trong im lặng. Theo anh im lặng là không làm ai tổn thương, im lặng là biện pháp tốt nhất. Anh biết không em đau lắm, em cũng đã cố gắng hết sức rồi, và em tự hỏi sao trước kia em đã im lặng thì anh lại quay lại. Và tình cảm anh dành cho em là gì, là tình yêu là dục vọng hay là hãnh diện vì có một người bạn gái có trình độ và năng khiếu nghệ thuật. Em không hiểu điều gì đang đến giữa hai ta.
phutungoto

Em như đang cầu xin tình yêu của anh, em nói anh phải mạnh mẽ vượt qua bố mẹ rồi chúng ta sẽ hạnh phúc và em yêu anh là thật lòng. Nhưng khi em nhận được tin nhắn của anh: “Anh cũng không biết có yêu em nữa không em ạ”. Em thật sự đã khóc nấc lên vì câu nói đó. Em đau quá, nỗi đau quá lớn và quá dài cứ đeo đẳng một người con gái tội nghiệp như em. Liệu anh có còn yêu em không, em luôn dằn vặt mình kể cả tin nhắn đó đến em đọc rõ ràng và rành mạch lắm nhưng em vẫn không tin vào mắt mình. Anh lại khiến em rơi vào khủng hoảng tinh thần một lần nữa. Em sẽ không trách anh đâu, vì em đã từng hoàn hảo khi ở bên anh trước đây nhưng lần này quay lại em đã không còn hoàn hảo nữa. Em tự nhủ em không có quyền trách anh, nhưng em thấy thương cho chính số phận mình. Em phải sống tiếp thế nào đây. Một người con gái có thể vượt qua cú sốc được 3 lần không anh? Em kiệt sức mất rồi. Em thật sự kiệt sức mất rồi anh của em ạ!

***

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Ở nơi ấy bình yên anh nhé, phương trời này em sẽ đợi chờ anh

Quả thật, giờ đây mình đã hiểu, không phải cứ xa là nhớ, mà cảm thấy nhớ nhất là ở gần nhưng chẳng phải của nhau, mà coi nhau như người xa lạ..


May ao thun quang cao


Này anh, em chắc chắn anh đang ở đâu đó trên trái đất này, trong một nửa thế giới còn lại, trong số những người đàn ông đang yêu, đã yêu và xứng đáng được yêu. Không biết anh là ai… nhưng chắc chắn là anh đang ở đâu đó kiếm tìm em. Không quan tâm anh đang ở nơi nào trên trái đất, ở châu lục nào, đất nước nào, màu da nào, tôn giáo nào… chỉ cần biết… nhất định anh sẽ đến bên em, nắm chặt tay em và dắt em đi trên con đường tình yêu của hai đứa.

Này anh, em không biết ở nơi đâu có người phụ nữ nào đang yêu thương anh, ở nơi đâu ai đó làm anh tổn thương hay mất lòng tin vào cuộc sống; ở nơi đâu có ai đó phản bội anh để đến bên một người khác dù cho họ yêu anh mà phải rời xa… Nhưng em cần nói…em thực sự cảm ơn họ.
Rang su cao cap

Cảm ơn mẹ - người đã cho anh cuộc sống này, người đã làm tất cả mọi thứ vì anh và để rồi một ngày kia bà tặng cho em món quà quý giá nhất của bà – là anh – chồng của em. Cảm ơn những người phụ nữ đã yêu anh – người dành tặng cho anh những lời yêu thương, những cái ôm thật chặt, những nụ hôn nồng nàn, những món quà ý nghĩa, những phút giây khiến trái tim anh vỡ òa cảm xúc… để anh được yêu thương. Cảm ơn những người phụ nữ anh đã từng yêu – để anh biết thế nào là quan tâm, là nhớ nhung, là khao khát hạnh phúc, là hạnh phúc vỡ òa… để một ngày anh dành tất cả cảm xúc đó cho em – vợ của anh.
 Giay dan tuong
Cảm ơn tất cả những cô gái đã làm anh tổn thương – để anh biết khóc, biết đau, biết dày vò tâm trí… rồi anh biết tự chăm sóc mình và vượt qua mọi điều khó khăn nhất – để khi đến bên em, anh thực sự là một người đàn ông mạnh mẽ. Cảm ơn những người phụ nữ đã đùa giỡn, đã lừa gạt anh… để anh cảnh giác với tất cả những điều tự nhiên ngoài cuộc sống – rồi đến bên em với nghi ngờ và bị chinh phục bởi những điều chân thành nhất từ em. Cảm ơn tất cả những khó khăn mà anh vấp ngã trong cuộc sống – để anh biết thế nào là chật vật, là thiếu thốn và cảm nhận được những lúc khó khăn trong cuộc sống của em rồi quyết định dắt tay em vượt qua tất cả. Cảm ơn những phút giây hai đứa giận nhau – để anh biết ghét em mà yêu em nhiều hơn thế nữa.

Này anh, không biết những mối tình đã qua với anh có viên mãn và vuông tròn không nữa… nhưng với em, chúng mình sẽ có rất rất nhiều khó khăn, và anh hãy luôn nhắc mình rằng còn có em luôn bên cạnh…chỉ cần mình có lòng tin… sẽ vượt qua tất cả… phải không anh? Bởi lẽ, chẳng phải bây giờ… em là vợ của anh đó sao?
phutungoto

Này anh, không biết có bao nhiêu người đàn ông bước qua cuộc đời của em, để em yêu thương, hy vọng và thực lòng tin tưởng… nhưng người cuối cùng chẳng phải là anh sao? Đừng ghen với họ nhé… bởi họ cho em yêu thương, cho em vấp ngã… để em biết rằng chặng đường hạnh phúc với anh thật khó khăn và luôn tự dặn mình cố gắng nhiều hơn nữa.

Này anh, cho dù cuộc sống có muôn vàn khó khăn và thử thách, hãy luôn vững tin và vượt qua anh nhé… vì chẳng phải chúng ta đã phải vượt qua cả biển người để đến bên nhau đó sao anh.

Ở nơi ấy bình yên anh nhé, phương trời này em sẽ đợi chờ anh.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Nếu yêu thương không thể hàn gắn, xin đừng nhặt lại ngày xưa!

Thường người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối cùng mới thực sự là mối 

tình bất diệt. 

J.Paul Sarte
May ao thun quang cao


Em chọn cách chia tay để níu giữ những cảm xúc cho riêng mình, không phải cứ chia tay là hết yêu, không phải cứ chia tay là đau khổ. Vì yêu anh nên em sẽ nói lời chia tay.

Tình yêu vốn dĩ chỉ là chuyện của hai người, nhưng tại sao cuộc tình chúng ta lại có bước chân của kẻ thứ ba xen vào. Em tự hỏi tại anh hết yêu hay tại em mù quáng cứ tin vào tình yêu? Đâu phải cứ cho đi mà không cần nhận lại, đâu phải cứ hy sinh, cứ yêu là hạnh phúc.
Rang su cao cap

Đã có một thời em yêu người nồng cháy, nhưng những nhiệt thành và tâm huyết kia không bao giờ đánh đổi được trái tim đã nguội lạnh, tan vỡ rồi cái gọi là ảo mộng yêu đường. Trái tim đã rỉ máu, tâm hồn đã giá lạnh, những mảnh ghép chẳng còn nguyên vẹn để chắp nối vào cuộc tình còn dang dở. Thôi thì chia tay, thôi thì xa anh vậy!

Biết không anh? Không ít lần em tự dối lòng tha thứ cho anh để rồi cố tỏ ra vui vẻ, xem như mọi chuyện không có gì, đã bao lần em nhìn thấy anh đi bên ai kia, cùng ai kia ân ái, mặn nồng. Em vẫn tha thứ, vẫn tin anh, vẫn cố cười khi mình không vui, vẫn cố cầm lòng để tổn thương bủa kín.
Trái tim anh vốn dĩ không có chỗ cho em, anh lãng quên và hững hờ như bao kẻ khác, khi chán chường cuộc vui, anh sẵn sàng buông bỏ để rồi người đau nhất vẫn cứ là em.
Giay dan tuong

Đành lòng nhường anh cho người khác, đành lòng nuốt nước mắt vào trong, em sẽ trả anh về chính nơi mà em đã từng gặp anh, để rồi yêu anh, để rồi lạc lối trong cuộc tình nhiều gian dối kia. Em vốn dĩ chẳng thích tranh giành những thứ không thuộc về mình. Có thể buồn, có thể đau, có thể nhói lòng mỗi khi nhớ về anh. Nhưng níu kéo làm gì khi yêu thương đã không còn, khi tình yêu đã vỡ nát mất rồi! Thà xa anh để tâm hồn em bình yên, thà xa anh để đi tìm chính mình của ngày xưa.
phutungoto

Chút buồn em giữ cho riêng em, chẳng phải anh, nhưng kỷ niệm về anh sẽ còn mãi trong em. Rm vẫn sẽ vui, vẫn yêu đời như lúc trái tim em chưa hề rung động. Nhìn lần cuối con đường ấy, hình bóng ấy. Ngày xưa xa rồi, với em chỉ là quá khứ. Tạm biệt anh em đi nhé, chúc anh hạnh phúc.

***



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Em quen với cuộc sống đầy dư vị đớn đau đó kể từ khi mình chia tay

"Sai lầm chỉ là tiếc nuối nhất thời. Bỏ lỡ mới là nuối tiếc mãi mãi"
 May ao thun quang cao


Em lặng đếm những giọt cà phê chảy trong đêm. Em thấy bờ môi mình đắng ngắt. Cơn gió thổi qua khung cửa sổ, lùa vào phòng làm bờ vai em lạnh giá.

Bao nhiêu kỉ niệm năm xưa lại ùa về, tưởng như rất gần gụi mà đã quá xa xôi. Quá khứ như một cuốn phim cứ hiển hiện ra trước mắt mà dù em có khép chặt hàng mi thì nó vẫn cứ ở đó như một ảo ảnh mà em không có cách nào xóa bỏ được.
Rang su cao cap

Em có cảm giác anh vẫn còn ở đây. Anh cười, anh nói, anh khẽ hôn nhẹ lên vầng trán của em. Lúc này, nếu có anh ở đây, em sẽ dựa vào vai anh, để rồi bất khóc run rẩy và được anh ôm lấy bờ vai. Em sẽ không còn cảm thấy cô đơn nữa. Không cô đơn như chính lúc này. Em nhớ anh.

Đã nhủ lòng tự quên anh, đã chấp nhận sự thật mình không còn là gì của nhau nữa nhưng mỗi khi màn đêm òa ập đến, em lại nhớ. Nỗi nhớ quặn thắt con tim chưa bao giờ vơi cạn trong em. Em cố tạo ra một con người rắn rỏi, một con người mạnh mẽ không bi lụy vì tình trước mọi người để họ không còn thấy em đáng thương. Nhưng phía sau những nụ cười đó, em học cách thức trắng đêm cùng những giọt cà phê đắng ngắt. Em quen với cuộc sống đầy dư vị đớn đau đó kể từ khi mình chia tay.

Nếu năm xưa, em không phải là người nói lời chia tay ấy thì từng ấy năm qua đi có lẽ đã đủ để em quên anh rồi. Trái tim con người ta cũng bằng xương, bằng thịt chứ đâu phải bằng gỗ đá để trơ ra với nỗi đau. Nhưng vì ngày ấy, chính em đã nói lời chia tay, chính em đã chọn cách buông tay khi mà anh níu em lại bằng tình yêu chân thành thế nên giờ đây, cứ ngoái đầu nhìn quá khứ em lại thấy tim mình đau nhói.
Giay dan tuong

Em đã không thể nói ra những đớn đau này cho ai vì em không muốn mọi người nhận ra rằng em vẫn còn đắm chìm trong quá khứ. Em đã từng sai lầm khi bỏ lại tình yêu mà mình khắc cốt ghi tâm. Chỉ vì chút ghen tuông, hờn dỗi, chỉ vì em muốn giữ thể diện mà vội vàng nói lời chia tay. Tuổi trẻ với những nông nổi đã khiến em làm thế hay là khi ấy em chưa yêu anh nhiều hơn bản thân mình? Để rồi phải đến khi mất anh em mới nhận ra rằng mình cần điều gì trong cuộc sống này.

Em bước dần qua cái tuổi mơ mộng và yêu đương. Em cũng không còn thấy trái tim mình biết rung động với bất cứ cảm giác gì của thứ tình cảm gọi là yêu đương nữa, ngoại trừ cảm giác của nỗi đau. Em đóng khung mình với những cung bậc cảm xúc đó. Em mặc định như mình vẫn còn là người yêu của anh dù rằng chuyện đó là của những tháng ngày thuộc về quá khứ. Giờ này, ở cùng một khoảng trời với em nhưng anh đã ấm êm bên người con gái khác.

Lời nói chia tay năm xưa, em tưởng như câu hờn dỗi lại là lời định mệnh chấm dứt cuộc tình mình. Em tưởng rằng anh rồi sẽ lại quay về. Anh rồi sẽ lại tìm đến bên em như biết bao lần giận hờn trước đó. Vậy mà anh quay lưng, bước xa khỏi em thực sự. Có lẽ anh đã mệt mỏi với một người con gái coi tình yêu như thứ đồ xa xỉ, có thể bỏ đi bất cứ lúc nào. Đó là lí do anh ra đi.
phutungoto

Khi anh buông tay thực sự, em đã hoảng loạn. Em đã vô vọng chạy theo anh. Em đã hỏi anh rằng: “Anh ra đi vì không còn yêu em nữa?”. Anh chỉ khẽ lắc đầu. Anh đã ra đi vì để em hiểu rằng tình yêu là điều đáng trân trọng đến nhường nào. Và cứ như thế anh đi, để lại trong em một nỗi khắc khoải không nguôi về mối tình đã qua…

Đêm nay, em lại nhâm nhi ly cà phê đắng ngắt và ngắm mưa rơi. Em gọi thầm tên anh trong nỗi nhớ. Em nhận ra mình sai lầm, nhưng nhận ra giờ còn có nghĩa gì, khi mà mọi chuyện đã quá muộn màng…


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Cánh cửa hạnh phúc luôn mở và đón đợi nếu chúng ta biết níu giữ


Không gì diễn tả được nỗi đau do cái ghen đem đến cho con tim chưa nói được lời tỏ tình.  

Mme De Lafayette
 May ao thun quang cao


Yêu anh nhưng em luôn lo sợ vì chính anh và em cũng thừa biết tình yêu chỉ có thể hạnh phúc ngày nào thì hay ngày đó thôi, chẳng ai đoán trước được ngày mai sẽ như thế nào cả.

Anh hay bảo em: “Mỗi ngày anh sẽ yêu em thật nhiều”.

Và em đáp lại: “Em cũng yêu anh nhiều lắm” .
Rang su cao cap

Nhưng vô tình một trong hai đứa nhắc đến tương lai thì cả anh và em chỉ biết im lặng chìm vào những nốt trầm của bản nhạc đang phát từ radio mà thôi.

 Giay dan tuong
Em đã từng vượt qua mọi kho khăn để bước chân vào giảng đường đại học. Em có thể im lặng trước những lời xì xào của chúng bạn về xuất thân của em... Anh- hạnh phúc luôn bên cạnh em, em tìm thấy sau bao ngày lại khó níu giữ chỉ vì những định kiến của xã hội về con người thật của chúng ta. Đâu ai lựa chọn được giới tính cho chính mình hả bạn?

Anh à, em tin hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta. Ta  hãy cứ yêu thương mỗi ngày và đừng để những suy nghĩ quá xa vời về ngày mai làm ảnh hưởng đến hạnh phúc mình đang có nha anh. Em tin mỗi ngày mình yêu thương nhau, và ngày mai khi nghĩ về mình sẽ có những kỷ niệm đẹp trong ký ức.
phutungoto

Ta không thể có con thì mình sẽ xin con nuôi vậy, hiện tại pháp luật chưa thừa nhận hôn nhân đồng tính nhưng em tin thời gian sẽ có những thay đổi mà anh. Cánh cửa hạnh phúc luôn mở và đón đợi nếu chúng ta biết níu giữ. Bao buồn vui và những năm tháng mình bên cạnh nhau tiếp thêm cho em động lực để vượt qua tất cả.

Hãy bên em anh nhé. Em yêu anh đơn giản chỉ thế thôi.

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế

Không phải cứ tạnh mưa thì sẽ có cầu vồng......

Cũng như là..... Không phải cứ có 1 người hết lòng yêu thì sẽ có 1 người đáp lại......

Và....Không phải cứ có 1 người mòn mỏi chờ đợi....... thì sẽ có 1 người trở về
May ao thun quang cao



6 năm trôi qua thật nhanh! Nhớ cái ngày này vào 6 năm trước, cái ngày mà em chính thức có một chàng trai bên cạnh cùng sẻ chia buồn vui.

Mình đã chia tay, đó là sự thật, đã xảy ra từ hơn 3 tháng trước và em biết anh vẫn chưa thể nào chấp nhận. Những kỷ niệm sẽ luôn sống trong em, em không quên đâu anh, nhưng giờ nó chỉ là ký ức. Hôm nay em viết lên những dòng tâm trạng này không phải vì còn yêu anh, đó không phải viết cho anh, cũng chẳng phải viết cho em… mà là viết một cái kết 6 năm cho mối tình. Một lần cuối này thôi, rồi em sẽ không bao giờ viết bất cứ cái gì về nó nữa, để cho nó chìm vào quên lãng anh nhé. Có như vậy anh mới có thể đi tìm hạnh phúc mới, một phương trời mới – một nơi nào đó không có em.
Rang su cao cap

6 năm trôi qua với biết bao biến cố, và cuối cùng thì cũng phải chọn một kết thúc. Bây giờ tất cả đã qua, chúng ta không đổ lỗi cho ai, cũng không khơi gợi lại quá khứ. Hãy giữ lại cho nhau những ký ức đẹp mà ta từng có, mọi giận hờn trách móc hãy cho gió cuốn đi…

Em xin lỗi tình yêu của chúng ta! Anh có biết vì sao không? Vì đến giờ em mới nhận ra, trước giờ hình như em chưa từng có cảm giác đau khổ đến thế này khi chúng ta không được chấp nhận, tình yêu này hình như không phải là tất cả trong em… Có lẽ trước đây em vẫn chưa dùng hết trái tim mình để yêu, nên em mới để nó rời xa như vậy. Và hình như bây giờ số phận trêu đùa với em rồi anh à, có lẽ em phải trả những gì em đã gây ra.
Giay dan tuong

Trước giờ, em chưa từng khóc cả đêm vì tình yêu của anh và em, em chưa từng có cái cảm giác không muốn ăn không muốn ngủ, thậm chí em giờ đây em chỉ biết nằm đó và để mặc cho nước mắt rơi. Trước giờ, cho dù giận hờn hay trách móc em cũng vẫn là em, một đứa con gái ương bướng, lỳ lợm chẳng chịu thua ai, cũng không hạ mình năn nỉ, nếu anh bỏ mặc em thì coi như bỏ luôn tình cảm này… nhưng giờ thì khác anh ạ. Em không biết là do em thay đổi hay là do em đã gặp tình yêu thật sự, vì người ta nói, khi yêu một người nào đó thật sự thì sẽ chẳng quan trọng mình là ai, chẳng quan trọng là ai đúng ai sai, ai nói lời xin lỗi trước, chỉ đơn giản là không muốn chia xa vì bất cứ lý do gì?

Trước đây em luôn mong anh phải làm cái này cái nọ cho em, khi em buồn hay bực bội thì anh là nơi để em nói, nói đến khi nào nguôi thì thôi… Nhưng giờ thì khác, người em yêu – em không muốn anh ấy thấy giọt nước mắt của em, em không muốn thấy nụ cười anh ấy chợt tắt vì nỗi buồn của em, em cảm thấy mong manh lắm, dễ vỡ lắm, nên em sợ, em sợ khi em nói gì đó sai… thì anh ấy sẽ không còn bên em nữa.

Em ngốc lắm đúng không anh! Em biết, cái mơ ước một lần mặc váy cưới cô dâu, một lần được chụp hình cưới với người mà em yêu thương… giờ đây đã không thể thực hiện. Cho dù đó là với anh hay là với ai đi nữa. Con gái mà, cho dù có cứng rắn đến mấy, cũng không thể cưỡng lại sức hút của chiếc váy cô dâu, bởi vì đó là khoảnh khắc đẹp nhất của một đời người… Nhưng phải là với người mình yêu thì đó mới là hạnh phúc thật sự anh à. Thôi thì em từ bỏ cái ước mơ này vậy!

Em mạnh mẽ lắm anh đừng lo cho em! Em đã dám dũng cảm buông tay anh, buông cái tương lai yên bình mà đáng lý ra nó sẽ được thực hiện, em đã dám chống lại cha mẹ để đi theo cảm xúc thật sự của trái tim mình, làm cha mẹ phải buồn, phải thất vọng, em đã dám đối diện với bao lời chỉ trích khó nghe từ những người thân thương nhất của em… đánh đổi tất cả chỉ vì một chữ yêu, mặc dù hiện tại chữ yêu này đã tàn phá em từng ngày từng ngày.

Nếu hôm đó em không buông tay, có lẽ giờ đây chúng ta đã sắp làm đám cưới, và tương lai của em sẽ êm đềm trôi qua với người bên cạnh là anh. Chính vì em đã chọn nên em sẽ chấp nhận, em sẽ mạnh mẽ để đi suốt con đường còn lại mà không có anh, cũng có thể là không có ai khác chấp nhận cùng em đi nữa.
phutungoto

Năm 2014 rồi, em cũng đã 25 tuổi rồi, em có thể sống, có thể vui mà không cần một bờ vai bên cạnh đúng không anh? Một người con gái mạnh mẽ sẽ biết tìm cho mình những thú vui khác, không nhất thiết cứ con gái là phải có chồng… và em sẽ làm một người con gái như vậy.

Em biết, đoạn đường phía trước vô cùng khó đi cho cả anh và em, nhưng em vẫn cố chấp chọn nó. Thế nên, đã chọn rồi nên cố gắng anh nhé, anh và em nhất định sẽ có 2 hướng đi mới, và sẽ hạnh phúc.

Tạm biệt anh, tạm biệt 6 năm của chúng ta. Tạm biệt những mơ ước, em hứa với anh sẽ hạnh phúc và anh cũng phải như thế. Tạm biệt anh, người em đã từng yêu!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chúng ta vẫn có thể là những người bạn

Nhiều lúc muốn nhắn cho ai đó trước., nhưg lại thôi..!

K phải vì nhút nhát, mà chỉ muốn ai đó 1 lần nhắn tin trước..!

K phải vì rụt rè, mà chỉ lo có khi lại làm phiền ai đó..!

K phải vì sợ, mà chỉ k muốn đối diện với sự vô tâm và bị bỏ rơi

Chỉ dám mở điện thoại, vào danh bạ nhìn lại số rồi... thoát..!


May ao thun quang cao

Cả em và anh đã thay đổi niềm tin bằng sự hoài nghi và chán nản. Mọi kỉ niệm ngọt ngào của những ngày đầu yêu nhau giờ chỉ là dĩ vãng. Hiện tại, là nỗi đau nghẹn ngào. Nỗi đau của việc hai con người đã không còn tìm thấy sự đồng điệu trong tâm hôn nhưng vẫn không dám mạnh mẽ để dứt bỏ.

Chúng ta đều đang tiếc nuối quá khứ nên mới không dám buông tay ở hiện tại dù cả hai đau khổ quá nhiều. Những bất đồng mỗi lúc một nhiều hơn. Em và anh, cả hai chúng ta không ai chịu lắng mình lại, nghe người kia nói vài điều. Chúng ta khăng khăng bảo vệ chính mình, làm tổn thương đối phương nhưng cuối cùng cũng tự làm mình đau. Bởi lẽ chúng ta cứ dày vò nhau mà không chịu buông tay vì đã quen với việc có nhau trong đời. Tình yêu thành một thói quen, một thói quen dù làm đau ta nhưng vẫn không thể nào dứt bỏ.
Rang su cao cap

Em cảm thấy tiếc nuối những năm tháng đầu tiên ta yêu nhau. Phải chăng khi ấy, chúng ta biết nghĩ cho nhau hơn nên những hoài nghi không có chỗ để chen vào tình yêu? Còn bây giờ, sau khi đã cùng nhau trải qua mọi cung bậc cảm xúc, chúng ta bỗng trở nên ích kỉ. Những ngày đầu yêu nhau, anh và em trân trọng con người của đối phương và cảm thấy yêu con người ấy. Và lúc này, chúng ta lại đang cố thay đổi người kia theo cách mà mình mong muốn. Tất nhiên, sẽ chẳng ai toại nguyện bởi vì mỗi chúng ta đều có suy nghĩ, quyết định của riêng mình.

Những nụ cười thương yêu ngày đó không còn nữa. Nụ hôn ngọt ngào, tiếng cười trong veo, vòng tay ấm áp, lời yêu thương trao đi… Tất cả đã thay thế cho sự im lặng ghê người hiện tại. Chúng ta cứ kiệt quệ bước đi trong tình yêu, nhận về những đớn đau và trầy xước, vô vọng nhìn vào tương lai… Nhưng chỉ vì ngoái đầu nhìn lại chặng đường đã qua, thấy tiếc công lao mà không dám bỏ. Vậy là lại miệt mài lao về phía trước mà chẳng cần biết khi tới đích rồi, ta có thực sự thấy hạnh phúc hay không?

Em tin chắc chắn chúng ta đã từng yêu nhau rất nhiều, một tình yêu thực sự và chân thành. Những lời hẹn ước xuất phát từ con tim, những câu thề nguyện vì thật lòng muốn vậy chứ không phải là lời nói gió bay. Chỉ có điều, bây giờ, hai con tim không còn đập cùng một nhịp. Cái Tôi của em và anh đều quá lớn. Chúng ta không còn đứng ở tư cách của người kia để suy nghĩ. Nếu như chúng ta không yêu nhau thật lòng thì ngày hôm nay không bao giờ đau khổ vì nhau nhiều đến thế. Nếu không từng ao ước sẽ bước bên nhau trọn đời thì hôm nay đã dễ dàng từ bỏ.
Giay dan tuong

Em biết, anh sẽ không bao giờ dám nói lời chia tay vì ngoài tình yêu, anh còn rất trách nhiệm với những gì mình lựa chọn. Sẽ không bao giờ anh bỏ em lại sau những năm tháng đã gắn bó bên nhau. Em trân trọng và biết ơn vì suy nghĩ đó của anh. Nhưng chính em, chính em của hôm nay đã quá mệt mỏi rồi. Chia tay là quyết định của riêng em…

Nếu đi cùng nhau về phía đích mà trên con đường ấy chỉ nhận về những tổn thương thì tốt nhất là nên dừng lại. Khi người ta không thể hưởng hạnh phúc đi tới cuối con đường cùng nhau thì việc đã trải nghiệm những cung đường đã qua cùng nhau cũng là một thứ hạnh phúc. Em muốn giữ chút kỉ niệm mong manh đó cho mình còn hơn là vương vãi dần những điều tốt đẹp nhất đã từng có cho nhau để cố bước về phía trước.
phutungoto

Đã tới lúc em nói lời chia tay. Quyết định này là của em và anh không cần cảm thấy dằn vặt khi đã yêu em lâu tới như vậy mà rồi đường ai nấy đi. Chúng ta vẫn có thể là những người bạn, là tri kỉ của nhau trong đời. Sẽ vẫn có những sự đồng hành giữa em và anh nhưng trong một thân phận khác: Người yêu cũ! Nhưng với em, điều đó hạnh phúc hơn nhiều sự bế tắc của hiện tại này. Vì thế! Mình chia tay anh nhé!





Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Chúng ta sẽ cố như thế mãi nhé, trước khi nước mắt em và anh khô cạn

Con gái...

Vì yêu một người mà trưởng thành hơn ...

Còn con trai..

Trưởng thành là khi...Mất đi một người. ..


May ao thun quang cao

Em và anh chỉ là những người thương nhau để vậy. Thế nên chúng ta sẽ mãi chẳng đi chung một đường. Nhưng đâu đó giữa thế giới rộng lớn này hãy nhớ về nhau cũng như nhớ về một khoảng lặng trong tim.

Anh một con người bình thường, nhưng em nhận ra rằng trong anh có biết bao nỗi niềm vây kín, chỉ là anh giấu đi đằng sau những nụ cười hờ hững. Anh chẳng nói yêu em và em cũng vậy. Cuộc đời thật lạ cho anh và em gặp nhau để cả hai phải dằn vặt trong một tình yêu chẳng thành hình.
Rang su cao cap

Em biết anh thương em nhiều, chỉ là anh không nói. Đôi lúc em rất mệt mỏi, chỉ muốn tìm đến anh nhưng lại thôi, vì chúng ta có là gì của nhau đâu giữa thế giới chật hẹp này. Anh luôn dõi theo em từng bước, đau nỗi đau của em và vui niềm vui của em. Song cuộc đời anh quá rộng lớn, em sợ lắm, sợ rằng em sẽ lạc đâu trong tim anh.

Anh nói rằng anh đã có người yêu nhưng anh thương em. Em cũng đã tường tận. Những lúc như thế có một chút nhói lòng nhưng rồi lại thôi, em cũng phải tự bước tiếp đời mình mà chẳng cần có anh bên cạnh. Nhưng em hiểu đâu đó trong trái tim anh luôn dành cho em một chỗ để trú ngụ, một nơi đầy sự yêu thương.
Giay dan tuong

Có đôi khi anh và em chạm mắt, những lúc đó em lúng túng chẳng dám nhìn vì đằng sau đôi mắt kia là nơi mà em chưa hề quen biết, sợ rằng nhìn thấy rồi dần quen thuộc. Rồi những đêm anh nhắn tin em chẳng trả lời, anh lo lắng. Những lúc dỗi nhau anh chẳng thèm dịu giọng, cứ thế em và anh mãi nhìn nhau giữa hai đường và rồi em nhận ra rằng chúng ta nên dừng lại. Cũng như dừng lại đừng nhìn nhau nữa, hãy để cả hai đi về hai con đường. Đã bao đêm em cố nhủ lòng như vậy nhưng chính vì anh mà em chẳng thể thôi ngừng thương.

Trong em giờ đây là những khoảng trống, nỗi niềm chưa vơi. Em muốn anh và em chỉ nên như thế, chỉ nên thương nhau để đó để rồi dành cho nhau một yêu thương nhỏ bé khi lạc lõng. Em không yêu anh chỉ là cảm giác của em dành cho anh là một cảm giác thật đặc biệt mà em tạm gọi mà “người thương”. Một tên gọi để em không lẫn anh với bất kì một ai khác trên đời.

Nhưng anh lại vẫn thế, cứ yêu thương đầy vơi, cứ quan tâm dù ánh mắt hờ hững, dù đôi tay chẳng níu kéo. Tình thương mà anh và em chẳng thể có đích đến, đôi mắt ta tuy hướng về nhau nhưng người ta nói rằng yêu anh là đau khổ và em sẽ tự tạo cho mình một vết thương lòng hằn sâu thành vết sẹo. Tuy em đã cố gắng giấu những giọt nước mắt buồn trong mưa, nhưng em không thể che giấu được trái tim đã hướng về nơi anh đang ở.
phutungoto

Rồi ngày lại qua ngày em sẽ vắng anh dần thôi, dù đôi ta cứ phải gặp nhau, cứ phải đưa mắt về phía đối phương. Cũng sẽ có một ngày anh và em mỉm cười khi nhìn giáp mặt. Đó là khi đôi ta đã chấp nhận rằng đối phương là “người thương” nhưng chỉ thương nhau để đó. Để những lúc lạc lõng lại nhớ về nhau, để có thêm một nghị lực cho dòng đời xuôi ngược này. Gió sẽ thổi đi mất những nỗi lòng, những định kiến, những dằn vặt đi về nơi nào đó xa xôi. Chỉ để lại hai trái tim đã được lấp đầy khoảng lặng. Vì thế chúng ta sẽ cố như thế mãi nhé, trước khi nước mắt em và anh khô cạn.



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com