Sunday, September 28, 2014

Chẳng thể quên được anh...

Đời sống nhân gian như quyển lịch treo tường. Mỗi người có một số trang hạn định. Từng ngày qua, sự sống rơi rớt dần từ thân thể. Thời gian âm thầm bóc ta đi từng trang một như người ta bóc vỏ một củ hành. Cho đến ngày chúng ta hết trang tiêu biến đi không còn gì nữa cả. 
May ao thun quang cao


Tôi đã có chồng hơn 3 năm, có một đứa con trai và hiện đang mang bầu đứa con thứ hai. Cuộc sống vợ chồng tôi xưa nay vốn rất êm ấm, hạnh phúc.

Nhưng từ khi gặp lại người yêu cũ, chẳng hiểu sao trong lòng tôi lúc nào cũng nặng trĩu và cảm giác có lỗi với chồng. Khi nhìn thấy anh, tôi mới phát hiện ra rằng, trong thâm tâm tôi chưa bao giờ quên được anh.
 Rang su cao cap

Cho dù trước đây, anh đến với tôi không thật lòng... nhưng lần gặp gỡ mới đây, anh rất dịu dàng, ngọt ngào và rất ân cần với tôi. Đặc biệt, từng chỉ chỉ và lời nói của anh khiến tôi không thể nào kìm lòng được.

 Giay dan tuong
Anh đã dành cho tôi ánh mắt trìu mến, chứa đựng biết bao nỗi niềm sau hơn 4 năm không gặp gỡ. Và trong giây phút ấy, tôi mới nhận ra rằng, suốt ba năm qua chung sống bên chồng, tôi không hề yêu thương anh ấy, có chăng, đó là sự đồng cảm và sự biết ơn đối với người đàn ông đã yêu thương tôi trong suốt mấy năm qua.

Khi gặp anh xong, trở về với mái ấm gia đình của mình, nhìn chồng, nhìn con, sao tôi thấy tội lỗi quá! Tôi cảm thấy giận dỗi bản thân mình vì từ trước đến nay, trái tim tôi vẫn không hề thuộc về chồng mình. Và càng đau đớn hơn khi tô cố quên người cũ lại càng thấy nhớ nhung, khao khát được ở bên anh hơn.
phutungoto

Bây giờ, đứa con trong bụng ngày càng lớn dần, cứ nhìn thấy chồng ân cần chăm sóc vợ, trông con nhỏ, tôi lại ứa nước mắt vì thấy mình có lỗi.

Dù rất muốn gạt bỏ hình ảnh người cũ ra khỏi đầu mình nhưng tôi vẫn không thể nào quên được hình bóng anh..

Tôi phải làm sao đây để quay về với gia đình mình, toàn tâm toàn ý chăm sóc, yêu thương chồng con?


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment