Sunday, September 21, 2014

Hạnh phúc là thế, là những gì bình dị nhất, là yêu thương đến với yêu thương…

All the wealth of the world could not buy you a frend, not pay you for the loss of one.
Tất cả của cải trên thế gian này không mua nổi một người bạn cũng như không thể trả lại cho bạn 

những gì đã mất.
Quan ao cong nhan


Hà hơi vào tấm cửa kính trong căn phòng nhỏ, vẽ hình một cây thông và trang trí bởi những chiếc chuông bé xíu, đó là thói quen của tôi mỗi độ giáng sinh về. Trời còn mờ hơi sương, ở một đất nước nhiệt đới ẩm gió mùa này thì lạnh đến thấu xương cũng chưa có tuyết. Duy chỉ có Sapa hay những vùng núi cao may mắn lắm mới có những bông trắng tinh ấy. Thèm thuồng... Nhìn từng dòng người hối hả, xúm xịt vào nhau mong tìm hơi ấm len lỏi để xua tan cái lạnh lẽo lại thấy ấm áp lạ. Ngoài phố đã tràn ngập hình ảnh ông già Noel và vang lên những điệu nhạc quen thuộc : “Jingle bells, jingles bells, jingle all the way! Oh what fun it is to ride in a one-horse open sleigh…”
 Sửa máy lạnh
… Dường như, cái rét căm căm bởi những đợt gió mùa tràn về không làm nguội đi không khí giáng sinh trên khắp phố phường. Bước chân tôi chậm lại hơn khi đi qua một cửa tiệm bán đồ giáng sinh, một cửa hàng bé xíu trong một con ngõ nhỏ ngoằn ngoèo. Không khí ấm cúng đã tràn ngập một màu đỏ và trắng lung linh. Ngoài cửa tiệm là hình ông già Noel cưỡi trên xe của những chú tuần lộc, bên trong là những vật dụng không thể thiếu trong mùa lễ này. Là vòng lá mùa vọng, đó là vòng tròn kết bằng cành lá xanh thường được đặt trên bàn hay treo lên cao để mọi người trông thấy – dấu hiệu của một mùa đông sắp rời xa. Ngày bé mẹ bảo vòng lá có hình tròn biểu tượng cho sự vĩnh hằng và tình yêu thương vô tận, màu xanh của lá nói lên hi vọng cho cuộc sống nhiều gian khổ này. Là bít tất giáng sinh cho mùa đông thêm ấm áp, còn là niềm mong chờ của các em nhỏ rằng ông già tuyết sẽ chui qua ống khói để món quà mình đã ước trong đêm lành. Là những hộp quà xinh xinh được thắt bằng chiếc nơ đỏ rực rỡ, là những tấm thiệp giản đơn mang đầy ý nghĩa…


Nếu như ở những nước phương Tây, cây thông Noel thường là họ bách tán thì ở đất nước mình, mọi người thường trang trí bằng thông ba lá hay thông mã vị. Noel đã về khắp phố phường, khắp từng con đường, từ con đường lớn đến những ngõ ngách bé xíu. Để rồi thấy trẻ con tíu tít bên mẹ, cầu mong cho một mùa giáng sinh an lành. Thỉnh thoảng, muốn dừng lại một chút như thế, chỉ dừng lại một chút thôi, để thấy khoảng lặng bình yên giữa cuộc sống xô bồ này.
Những ngày cuối năm chợt thấy ngày ngắn hơn, cuộc sống như một thước phim chạy nhanh mà ta chưa kịp nhìn lại. Người lớn bận bịu với những kế hoạch, với bảng tổng kết. Trẻ con bận bịu với những thi cử, những lo toan học hành… Cuộc sống như xô vào nhau những đợt vồn vã, để rồi một ngày kia, khi đã qua tất cả… ta mỉm cười vì đã có chút lặng riêng ta…
Phu tung o to
Giáng sinh này lại là một mùa giáng sinh xa nhà, thèm cảm giác quây quần bên mâm cơm cùng gia đình, chợt mỉm cười khi nghe điện thoại của bố : “Bố à, có chuyện gì vậy bố?”-“ Không có gì cả con ạ, nhớ con nên bố gọi điện thôi…”. Bố vẫn dịu dàng thế, vẫn ân cần thế, dù đi đâu, dù về đâu thì với bố, tôi vẫn là một đứa con gái bé bỏng chưa lớn kịp mùa. Từng đợt gió vi vu lại làm tăng thêm cái lạnh cho một mùa rét mướt, cho những bàn tay ủ ấm bàn tay, bờ vai nương tựa bờ vai và những nụ cười dường như gần bên nhau hơn nữa. Giáng sinh lạnh lắm, nhưng phố đông người làm cho cái lạnh ấy không còn là cái lạnh lẽo nữa, chỉ thấy hơi ấm lan tỏa khắp không gian này, cho những khuôn mặt xinh xinh với má ửng hồng, cho những vòng ôm thật chặt khi ngồi sau xe của “áo bông to xụ”, cho những lời yêu trên môi ngại ngùng … Bất giác, ta chợt mỉm cười, hạnh phúc là thế, là những gì bình dị nhất, là yêu thương đến với yêu thương…
Giay dan tuong

“We wish you a merry Christmas
We wish you a merry Christ mas
We wish you a merry Christmas
And a happy new year…”
Tiếng nhạc lại cất lên bài hát quen thuộc, phải rồi, chúng ta đều ước cho một mùa giáng sinh an lành bên gia đình, bên bạn bè, bên một nửa của mình… Mỗi người đều là một Thiên sứ trong thế giới nhỏ bé này, là một thiên sứ nên luôn mong bình yên đến với tất cả mọi người.
Những ngày cuối năm, chợt thấy lòng ấm lạ…


 fr: lovedegiocuondi

No comments:

Post a Comment