Monday, September 22, 2014

Nhờ có những lần đầu tiên đó ta mới khôn lớn để sống và yêu hết lòng...

Tàu điện ngầm, năm phút một chuyến.
 Xe bus, mười lăm phút một chuyến.
 Sinh nhật, mỗi năm một lần.
 Còn tình yêu thật sự , có lẽ mỗi đời nguời chỉ có 1 lần.
 Bị lỡ một chuyến xe, bạn có thể đợi lại để đi chuyến xe kế tiếp
 Nhưng nếu bỏ lỡ một người thì có lẽ bạn sẽ không có cơ hội nữa…
May dong phuc


Có lẽ trong cuộc đời ai cũng đã ít nhất một lần đặt câu hỏi vì sao mối tình đầu lại để lại những ấn tượng khó phai như vậy? Tôi cũng đã đặt câu hỏi đó ngay từ ngày đầu bắt đầu biết yêu và được yêu. Nhưng tôi sẽ không nói về chuyện đó, tôi chỉ muốn nói đến mối tình đầu ở khía cạnh "lần đầu tiên". Có nghĩa tôi muốn nôm na giải thích "First Love = The First" theo cách của tôi mà thôi!
- Lần đầu tiên tôi được học sinh giỏi cách đây đã gần 15 năm, đó là lần đầu tiên tôi cảm nhận được hạnh phúc ở kẻ chiến thắng. Ngày đó nhà tôi rất nghèo và tôi đi học thua thiệt những đứa bạn ở nhiều khía cạnh, song tôi đã đứng trên tất cả những kẻ đó. Lần đầu tiên tôi chứng minh được mình rất ổn, đương nhiên tôi luôn ghi nhớ từ đó, bây giờ và mãi mãi...
- Lần đầu tiên tôi nghe và thích nhạc thính phòng chính là bài nhạc "The First", bài nhạc cổ điển này thực sự hay ở giai điệu êm đềm và cả lời nhạc của nó rất lãng mạn. Sau này tôi đã được nghe lại "Lần đầu tiên" trong "Bản tình ca mùa đông", bộ phim lấy đi nhiều, rất nhiều nước mắt của nhiều người, trong đó có tôi, lần đầu tiên tôi khóc về một bộ phim… Nếu là bạn thì bạn có thể quên bài nhạc "Lần đầu tiên" và bộ phim "đầu tiên" mình rơi nước mắt không?
 Rang su cao cap

- Lần đầu tiên tôi đi chơi với một cô gái và biết được nụ hôn thực sự là như thế nào? Tôi có thể đã đi chơi, đã từng hôn, thậm chí đã ôm và ngủ với những cô gái khác nhau. Nhưng tất cả chẳng để lại gì hết, thực sự không có ý nghĩa gì bằng lần đầu tiên tôi chạm vào môi người con gái đó, người con gái mà tôi đến bằng cả trái tim và lần đầu tiên tôi cảm thấy "run run" khi hôn, cảm giác chưa bao giờ xuất hiện nếu đó chỉ là "vui chơi qua đường". Bạn đã bao giờ trải qua chưa, tôi đã trải qua và lần đầu tiên đó chính là cảm xúc quá tuyệt vời và mãi mãi không phai!
- Lần đầu tiên tôi cảm thấy thất bại và bất lực nhìn cuộc sống nhấn chìm mình khi bị đuổi học năm thứ 4 đại học. Đó quả là một cảm giác không bao giờ quên được, đó cũng là lần đầu tiên tôi không xác định được mình phải làm gì. Tôi đã tự sát nhưng được các bạn cùng phòng cứu kịp. Lần đầu tiên tôi biết đến cảm nhận cái chết gần gũi đến như thế nào. Tôi cũng nhận ra rằng cuộc sống quả là quý báu và cố gắng mà sống vì còn quá nhiều tình yêu thương vây quanh mình. Tôi đã đứng dậy!
- Lần đầu tiên tôi đèo một người con gái trên xe máy và đèo người ta về thăm gia đình với tư cách là "bạn gái". Lần đầu tiên đó có lẽ cũng sẽ là lần cuối cùng, vì sao tôi nói thể? Đơn giản tôi là một người cá tính và cố chấp trong tình cảm. Tôi có thể vui chơi, có thể sống rất thoải mái với nhiều mối quan hệ khác giới. Nhưng có một điều không bao giờ thay đổi là tôi đã quyết định đưa ai về ra mắt ba mẹ thì cả đời tôi thuộc về người con gái đó, tôi đã đưa một người như thế về rồi. Người đó và tôi bây giờ có lẽ quá xa và quá khó để đến với nhau, người đó sẽ lấy chồng và có cuộc sống riêng, vì thế lần đầu tiên kia cũng sẽ là lần cuối cùng... Lần đầu tiên đó tôi đã có được cho mình rất nhiều: ánh mắt, nụ cười, những cái ôm siết chặt, nụ hôn ấm áp, mùi thơm từ mái tóc, da thịt và những xúc cảm mang tất cả giai điệu của một tình yêu cao thượng mà chúng tôi dành cho nhau...
- Lần đầu tiên tôi nghe và biết cảm giác chia tay khi ngày đó, tháng 7 đó tôi đánh mất đi trái tim mình yêu thương. Đó là lần đầu tiên tôi thất bại trên tình trường, lần đầu tiên thất bại từ 1 người con gái có quá nhiều điều đặc biệt mà khi quen tôi chỉ xem là qua đường cho vui...
phutungoto
- Lần đầu tiên cuộc đời bước qua những đau thương để tôi biết thế nào là tình yêu và sống cho tình yêu. Nhưng tình yêu đó còn có gia đình, dòng họ, bạn bè và xã hội, có quá nhiều ràng buộc một tình yêu. Tôi có lúc quá xa rời thực tế vì thế tình yêu của tôi đã chết đi một cách đau đớn và cay đắng. Lần đầu tiên bạn chia tay hay thất bại vì tình bạn sẽ nhớ như tôi không?
- Lần đầu tiên vượt qua được cái đau đớn của tình yêu, cuộc sống và thất bại của sự nghiệp tôi bước đi, bước đi của một kẻ thất bại "toàn diện". Người Đức có một câu nói nổi tiếng " Mất tiền chỉ là mất nhỏ, mất danh dự thì là mất lớn. Nhưng mất đi can đảm thì đó sẽ là khởi đầu để anh mất tất cả". Tôi không muốn mất tất cả, tôi còn nhiều hứa hẹn và thành công của tôi vẫn chưa hết, tôi bắt đầu làm lại. Và từ những ngày tháng làm lại tôi ngộ ra rằng nếu biết sống thì không phải người ta gọi bạn là số 0 thì bạn ko có giá trị. Số không có thể không có giá trị khi đừng đầu tiên nhưng nếu nó đứng sau những số khác thì sẽ tạo ra rất nhiều khác biệt. Tôi đã biết cách chấp nhận mình là ai và đâu là chỗ đứng thật sự của mình.
- Lần đầu tiên tôi cảm nhận được mình khôn lớn, bước đi biết như thế nào là tình yêu đầu tiên và biết sống để có một tình yêu cao thượng. Một tình yêu cao thượng sẽ thật đẹp, tôi luôn nghĩ rằng chẳng có ai đến với nhau mà không có một nhu cầu đó là "yêu và được yêu". Tôi đã có những tháng ngày có được tất cả nhưng bây giờ thì "tạm thời" thì không. Nhưng tôi biết nếu ta không được yêu thì hãy yêu hết mình. Thế nên bây giờ tôi đã yêu, vẫn yêu để nhận được cảm giác "yêu" như thế nào. Có thể tôi sẽ không có cơ hội nhận được cảm xúc như thế nào là "được yêu", song cuộc sống là như thế, con tim của tôi đã hiểu được.
sua may nuoc nong

Có quá nhiều lần đầu tiên khác nữa, nhưng dù nó ở khía cạnh nào nó cũng là một mốc quan trọng của đời người. Nhờ có những lần đầu tiên đó ta mới khôn lớn để sống và yêu hết lòng...
Xin cảm ơn những ai đã đi ngang qua đời tôi, đã chạm vào đời tôi, có những người để lại nỗi đau nhưng nó là điều cần thiết và tôi không thù hận gì hết. Tôi của tôi, em của em, cuộc sống của cuộc sống....
Thật tuyệt vời khi nếm trải cuộc sống với nhiều màu sắc khác nhau, tôi sẽ cố gắng và hy vọng sau này tôi có thể "Edit" lại những dòng này bằng câu nói "Success".


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment