Monday, September 15, 2014

Tình em ngọt ngào cớ sao trả trái đắng?

Khi bạn yêu một ai đó với tất cả trái tim mình, tình yêu đó sẽ không bao giờ mất đi ngay cả khi bạn 

phải chia xa.
khi bạn yêu một ai đó và dù bạn đã làm cho tất cả mà vẫn không được đáp lại thì hãy để họ ra đi.
vì nếu tình yêu đó là chân thật thì chắc chắn rằng nó sẽ trở về với bạn ♥
May non gia re


Gửi lại anh nồng nàn!
Cho em xin một nụ cười với biển!
Cho em xin một lần quên
Một lần cảm ơn anh
Cảm ơn đã đối đãi tốt đẹp với tình cãm của chúng ta
dù ngắn ngủi và nhỏ nhặt thôi...
 May ao khoac cho tan binh
Chắc biển đang thét gào giận dữ! Ngày hôm ấy em đã bỏ quên trái tim vỡ bên lề cát trắng cạnh những hàng phi lao mà mỗi đặng gió lùa thì ào ào cùng sóng biển. Biển trách sự vô tình của kẻ ra đi , hoàng hôn vẫn buông một màu đỏ u tịch , cô liêu. Sóng cuốn đi vỏ sò kĩ niệm.Những vỏ sò em mãi miết nhặt nhạnh mà sao cứ rơi vãi khắp bờ biển, thì ra mỗi lần sóng tràn bờ lại đem lên một mớ những lẫn lộn rồi cuốn đi phức tạp. Sóng cuốn anh! Cuốn tình anh! Bãi biển dài và khao khát với cánh chim hải âu biền biệt mõi cánh.Bình minh lên những mảng màu ngỗ ngược thay đổi : từ dãy núi nhấp nhô, sóng biển, nước biển,màu trời , màu cát…..Người có nghe sự khắc khoải đợi chờ?Người vô tình chiếm trọn khối óc ngây ngô của em mà không đáp trả điều gì!


Giẫy giụa trong cô đơn và nước mắt. Cảm xúc của em cũng thay đổi như màu biển vô tình. Đã bao lần rồi em cố quên đi những cay đắng mà anh trao cho tình yêu ngọt ngào của em.Bao lâu rồi em tự hỏi mình dù trăm ngàn lần vẫn không có câu trả lời “ Em đã quên được anh chưa? Đã quên hay đang cố lấp đầy những nỗi nhớ?”.Rêu phong đã đóng kín mọi trang kí ức đẹp đẽ của biển! Em vẫn cứ cố định thần lại mình đã và đang sống vì điều gì? Chờ đợi, yêu hết lòng để nhận được điều tốt đẹp duy nhất anh bố thí cho tình em: “ Anh không yêu em!” Chỉ ngần ấy thôi cũng đủ buốt lòng lắm anh à!Em đã online hằng giờ chỉ để tìm từ khóa “ hạnh phúc” thứ anh đã cướp đi mà không quan tâm tới cãm giác của em! Ừ thì em phải cố gắng sống ( nhưng em đang sống hay tồn tại đây?). Trước muôn vàn lựa chọn, em đã chọn cô đơn cho nó gặm nhấm nỗi xót xa mỗi đêm về. Em mong manh và dễ vỡ quá. Người ta cứ lũ lượt bước vào rồi bước ra khỏi cuộc đời em . E chẳng vướng bận điều gì. Em viết “ Mưa thế này lạnh lắm ai ơi” trong ấy có câu “Chạy tất tưởi một mình với hàng mi ẩm ướt. Gánh hàng rong đưa tình của em biết ai mua đây?Tình em biết trao cho ai đây?Tình em ngọt ngào cớ sao trả trái đắng?Ai mua tình em bán tình cho! Hãy mua bằng trái tim đầy đủ và vẹn toàn”Em đã rao bán cuộc tinh mình như thế đẻ xem cuộc đời này đối đãi tệ bạc với em đến mực nào.
Ban dong phuc may san

Đứng một mình trước biển thế này lạnh lẽo và sợ hãi lắm! Thấy sự trống trãi, cô đơn của một kẻ bị bỏ rơi. Em nhớ anh, dù cái sự nhớ nhung dư thừa này đã bị anh bỏ quên vào một gác xếp kĩ niệm nào đó và anh không bận tâm nữa. Em chấp nhận im lặng! Im lặng để xem em có yêu anh đủ nhiều như cái cách em vẫn nghĩ và mường tượng trong cái đầu non nớt của cô gái 20 tuổi.Im lặng không có nghĩa em ngừng yêu thương và nhớ nhung anh. Em vẫn quan tâm anh một cách lặng lẽ và nhỏ nhặt hơn để anh không thấy em yếu đuối và nhỏ bé như bản chất của em. Lắm lúc trầm ngâm với tách cà phê đắng, em lại bị cuốn theo những kỉ niệm và em sợ hãi tình yêu, sợ hãi những yêu thương ủy mị lừa lọc nhau.
Sóng bé cuốn em! Sóng lớn cuốn trái tim bé dại của em! Ừ thì ngủ một giấc dài rồi cũng phải tỉnh thế mà em cứ ước ao ngủ mãi để được bước vào thế giới cổ tích mà em là nàng công chúa trăm năm trông chờ hoàng tử đặt nhẹ mật ngọt của nụ hôn thắm tình lên môi….Em sẽ lại tỉnh rồi nghêu ngao hát khúc ru tình cho em.Còn anh là chàng hoàng tử ấy!Thật lòng trao trọn tình yêu cho em.E sợ một ngày cơn sóng lớn sẽ tạt mất câu chuyện cổ tích thần kì ấy, em sẽ côi cút và tội nghiệp lắm.Một lần khắc khoải nhớ mong, em thì thào trong tâm trí


“Chuyện cổ tích của biển và sóng”:
Có một thời Biển và Sóng yêu nhau
Người ta bảo Biển là tình đầu của Sóng
Sóng dạt dào ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển rì rào hát mãi khúc tình ca.
Có một lần Sóng nông nổi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với Biển
Biển sợ Sóng không về vĩnh viễn
Nên đành lòng hò hẹn với Vầng trăng.
Sóng trở về, thế là Biển ăn năn
Đâu phải vô tình mà Biển xanh có lỗi
Tình chỉ trọn khi không còn gian dối
Và bỏ đi kể từ đó không về.
Có một lần anh đã nói em nghe
Chuyện tình yêu chúng mình không đơn giản
Anh quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Với thời gian thề hẹn cũng mong manh.
Sóng bạc đầu từ đó phải không anh?
Còn ngàn năm Biển vẫn xanh huyền bí
Không đâu em Biển chẳng hề chung thuỷ
Dẫu Sóng bạc đầu mà vẫn mãi thủy chung.
Anh nắm tay em bên sóng biển muôn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện thời xa vắng
Dù chẳng phải tình đầu anh trong trắng
Chỉ van em thuộc lòng chuyện cổ tích ngày xưa.
Ban giay bao ho

Sóng vô tình quá! Người thì mãi chờ còn sóng cứ trôi xa, dạt vào bờ khoảnh khắc rồi xa mãi, cuốn theo tình đời, bụi trần, kẻ ờ lại bao giờ cũng tê tái, đượm buồn. Tình anh là thế bội bạc và chóng vánh. Sao sóng không vô tình cuốn hết mọi kí ức mà người không muốn giữ đi... Để em bình yên thì thào với biển! Để ru lòng ngủ yên tôi nhé, để hy vọng những điều tươi sáng hơn. Dấu chấm hỏi lạc lõng giũa cuộc đởi chỉ xin làm một điều gì đó có ích, đừng ai chen vào giữa muôn vàn những bộn bề và muộn phiền ấy! Xin người! Để em một mình để em xây bờ cát xa thành lâu đài vĩnh cửu nơi có trái tim em không cô đơn, băng giá, nhạt nhẽo.
"....Tình chỉ trọn khi không còn gian dối
Và bỏ đi kể từ đó không về....."
may dong phuc the thao


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment