Sunday, September 21, 2014

Viết cho anh - yêu thương của em. Em tin rằng anh sẽ luôn bên em, luôn dõi theo em dù anh không gần em!

Don’t stop giving love even if you don’t receive it. Smile anf have patience.
Đừng từ bỏ tình yêu cho dù bạn không nhận được nó. Hãy mỉm cười và kiên nhẫn.

Quan ao cong nhan


Một sớm mùa đông!
Em cuộn tròn mình trong chăn ấm, nghe ngoài kia gió rít từng cơn mà thấy lạnh buốt. Bỗng dưng muốn được ra ngoài, bỗng dưng thèm gió đùa tóc rối, thèm lá vàng bay quanh quẩn dưới bước chân.
Phố mùa đông!
Vắng ngắt
Thỉnh thoảng có vài người lướt qua em, nhưng em biết, chẳng có ai để ý đến mình cả, bởi không phải cuối tuần để người ta có thể thảnh thơi mà lang thang phố xá, ai cũng cúi đầu bước vội vã, tránh những cơn gió táp vào. Em thấy bước chân mình liêu xiêu. Hình như trước gió, em quá mỏng manh, tưởng chừng như nếu gió mạnh hơn chút nữa, em sẽ mặc gió cuốn đi đâu thì cuốn.
Bờ Hồ.
Ghế đá
Vẫn là địa điểm lý tưởng để hẹn hò.
Em chọn một chiếc ghế trống, nằm lẻ loi 1 chỗ vắng người. Ngồi đó, nhìn sóng gợn, thấy lòng mình dập dềnh như sóng.
 Sửa máy lạnh

Chợt mong một ngày nào đó, em sẽ được nắm tay anh đi 1 vòng quanh hồ, để em được nhảy chân sáo, để ríu rít như trẻ thơ, nói với anh đủ chuyện, để được ngồi dựa đầu vào vai anh, lặng im ngắm tháp Rùa, tay trong tay ấm áp.
Tràng Tiền
Vắng!
Chọn cho mình một chiếc ốc quế, thấy lạnh tê đầu lưỡi. Lại nghĩ đến anh, lại mong một ngày nào đó, sẽ cùng đi ăn kem với anh, để trong lúc anh đang còn loay hoay tìm chỗ để xe thì em đã kịp lách mình vào hàng người đang đợi mua kem, để anh tìm ngơ ngác, để trên tay cầm hai que kem, nhìn anh, mỉm cười hạnh phúc, để ăn xong anh bỗng ôm em, rùng mình kêu lạnh quá!
Nhà sách
Chỉ thấy bảo vệ và nhân viên, lác đác vài bóng người...
Em chậm rãi lướt qua từng giá sách, cầm 1 vài quyển, giở một vài trang rồi lại đặt xuống. Em không có ý định mua sách, chỉ là lang thang một cách vô định. Dừng lại ở giá sách nữ công. Cũng chỉ xem vài trang, những món ăn cầu kỳ, cả anh và em đều chẳng có thời gian để thực hiện, những món ăn đơn giản, em tự tin nghĩ rằng mình nấu đủ ngon. Chợt thèm một ngày nào đó anh và em sẽ cùng đi chợ, sẽ mua món ăn mà anh thích, cả hai sẽ cùng vào bếp, để thỉnh thoảng em gọi anh ơi hộ em cái này, anh ơi, giúp em cái kia, để anh cau có mắng yêu em, rồi căn phòng bé xíu của em sẽ rộn tiếng cười.
Phu tung o to
Rồi một cuốn sách dạy làm thiệp. Lâu rồi em cũng chẳng tặng ai tấm thiệp mà em tự làm. Chẳng phải vì em không có thời gian, mà tự nhiên thấy mình mất hết ý tưởng, thấy mình chẳng đủ khéo léo, em chẳng có hoa tay, em sợ anh sẽ bật cười vì những nét vẽ nguệch ngoạc, xấu xí của em.
Một bộ xếp hình, cung Kim Ngưu của anh. Thi xong, em sẽ mua 1 bộ, để nằm nhoài người ra nhà, hý hoáy xếp xếp, gỡ gỡ, để thỉnh thoảng anh ghé qua sẽ lại săm soi, sẽ xếp cùng em một vài miếng ghép, sẽ mắng em ngốc để em xị mặt nũng nịu. Rồi khi bức tranh hoàn thành, anh sẽ mua cho em một cái khung, để em treo bức tranh đó lên tường, để mỗi sáng ra thức dậy có thể nhìn ngay thấy nó, và lại nhớ đến anh.
Giay dan tuong

Anh biết không, dù những nơi anh và em đã từng đi qua, hay những nơi chỉ một mình em lang thang, sao chỗ nào em cũng thấy thấp thoáng đâu đó bóng dáng của anh! Có đôi khi vào blog của anh một cách vô định, vào xong chỉ để đó, như một thói quen, để thỉnh thoảng nhìn thấy gương mặt “đáng ghét” của anh trên avatar rồi bật khóc vì nhớ anh. Có đôi khi nhớ giọng nói anh, bấm số máy của anh rồi để nguyên trên màn hình, không dám gọi, em sợ không có người nghe máy, sợ những tiếng tút dài khô khan. Có đôi khi tưởng rằng mình không nhớ anh nữa, không mong ngóng tin nhắn của anh mỗi ngày nhưng thực ra nỗi nhớ đã trở nên quá quen thuộc, nhớ đến nỗi chẳng phát hiện ra nó đang tồn tại trong mình. Em yêu anh nhiều hơn tất cả, em tin rằng rồi em sẽ nhận lại từ anh nguyên vẹn và đầy đủ những gì mà em đã dành cho anh.
Hãy luôn ở bên em, anh nhé! Hãy tiếp tục nắm chặt lấy tay em, bước trên con đường mà hai đứa mình đã chọn. Dù không ở gần em, nhưng chỉ cần trong anh nhớ đến em là đủ khiến em vui và hạnh phúc rồi.
Đừng lo lắng cho em nhé! Dù không có anh bên cạnh nhưng em sẽ vẫn vui vẻ, vẫn yêu đời vì em biết rằng nơi nào đó anh vẫn luôn dõi theo em và mỉm cười khi thấy em vui. Yêu anh nhiều lắm, thương yêu của em.


 fr: lovedegiocuondi

No comments:

Post a Comment