Monday, September 15, 2014

Cầu chúc anh bình an, hạnh phúc

♥ Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời ♥

May dong phuc


00h20" ngày 21 tháng 02 năm 2012.
Giữa màn đêm u ám chẳng còn nhìn thấy gì nữa. Mọi vật cũng đã chìm trong giấc nồng. Chỉ còn em, vẫn ngồi đây trong cái giá lạnh của mùa đông còn sót lại. Sao lạnh quá, phải chăng mùa đông năm nay quá lạnh, hay tại vì em giá từ trái tim. Em nhớ anh, nhớ lắm. Người còn trai mà em đã trót đem lòng yêu mến, nhưng lại chẳng nói ra. Quen anh không lâu, gặp anh cũng ít. Lần đầu tiên và phải chăng đó cũng là lần cuối cùng em được gặp anh.
May ao thun quang cao
Tại sao thế nhỉ, chẳng lẽ duyên mình chỉ có vậy. Anh như chiếc bóng đi qua đời em, anh như giấc mơ chợt đến rồi vội đi, để khi em tỉnh giấc thì đã không còn có anh bên cạnh nữa. Em buồn lắm. Ngày xưa anh muốn em yêu anh, thì em lại chẳng giữ anh dù trái tim em đã động lòng. Để khi anh nói ra em lại từ chối chỉ vì mối tình dang dở cũ mà em muốn được là người chung tình. Rồi cuối cùng em lại là người đau. Em ngốc quá đúng không anh. Ngốc vì để anh đi mất, ngốc vì cứ cố giữ những gì vốn đã không còn là của mình nữa.
Nhận anh là anh trai, nhiều khi giận anh lắm chứ, nhưng cuối cùng lại mủi lòng khi anh im lặng. Vui biết bao khi mình lại nói chuyện, vui biết bao khi mình nhận làm người yêu, dù vẫn chỉ là đang đùa. Và khi gặp anh, em đã chẳng thể nào quên được anh. Hai ngày đi chơi mà đến phút cuối khi anh chuẩn bị quay về trường em chẳng muốn anh đi nữa, chỉ muốn thời gian dừng lại cho em được mãi bên anh. Trước đây em từ chối một phần vì em giữ cái mà người ta gọi là chung tình, phần khác cũng vì chũng mình xa nhau quá. Em sợ yêu rồi lại không đến được em sẽ lại đau thêm lần nữa. Nhưng khi gặp anh em lại muốn mãi ở bên anh, dù khoảng cách như thế nào đi nữa.Trước đây em hay nói chuyện với nhiều người con trai lắm, nhưng khi gặp anh rùi em đã tự hứa với lòng mình. Nếu mình yêu nhau em sẽ theo anh mãi, em sẽ không nói chuyện với người con trai nào nữa, em muốn dành cho anh trọn vẹn con tim. Ở xa nhưng nếu anh thương em thật lòng, em cũng sẽ theo anh theo tới chân trời góc biển.
May dong phuc hoc sinh
Anh! Người đầu tiên khiến em nghĩ vậy. Nhưng giấc mộng đã tàn chỉ sau một đêm. Em đã mất anh, anh không còn bên em nữa, không còn quan tâm, hỏi han em nữa, không còn là người anh trai tốt luôn lắng nghe mỗi khi em buồn, không còn dạy em cách sống, cách cư xử nữa. Anh đã xa mãi mãi. Tại sao chứ, sao không cho em một lý do để cho em được an ủi con tim. Sao lại nỡ làm tan vỡ giấc mơ của em. Từng ngày qua khi nhắn tin không thấy anh trả lời nữa, anh có biết em buồn như thế nào không?

Chị ấy là bạn của anh, chị ấy lại hàng ngày ở cùng em, chị ấy nghĩ mình yêu nhau. Và bây giờ chị ấy sẽ nghĩ như thế nào về em khi thấy em và anh không còn nói chuyện như trước, nghĩ như thế nào khi thấy em đi chơi dù không biết đi đâu và đi với ai, con trai hay con gái. Và có lẽ chị ấy sẽ chỉ nghĩ rằng em không chung tình. Em đã chẳng đủ can đảm để nói lên tất cả những gì em nghĩ cho anh hiểu. Nhưng cũng không thể nói với chị ấy được, vì em thấy chị ấy nhìn em không còn như trước nữa. Nhiều lúc em muốn kể chị ấy nghe, tâm sự với chị ấy nhưng rùi lại thôi chẳng dám nói nữa. Em phải làm sao hả anh. Anh có nghe được những lời em nói không anh. Nhiều lúc buồn chẳng biết làm gì nữa, chỉ còn biết ngủ, đi chơi hoặc là nằm nghe nhạc để quên đi mọi chuyện. Nhưng chẳng quên được anh. Có lẽ em đã trót yêu anh rồi. Đó có phải là yêu không? Sao hạnh phúc với em mong manh quá!
 Những tưởng rằng hạnh phúc đã đến khi anh nói em nghe dần tiếng đi cho quen.
Ban vai cho tan binh
Chỉ hai ngày đi chơi mà em đã có thể nghe được tiếng địa phương của anh và có thể nói theo được. Nhưng giấc mộng đó đã không còn nữa rồi..." Ngày hôm qua trời đã ban cho tôi một người, chàng đẹp như một bức tranh trong chuyện cổ tích...." Phải chăng em không xứng với anh? Nhiều lúc em ước thời gian quay lại em sẽ không gặp anh nữa, mình chỉ nói chuyện qua điện thoại thì có lẽ anh sẽ không đi mất, em sẽ không có giấc mơ. Em cũng sẽ không mất đi hạnh phúc. Giá như em xinh hơn một chút, giá như em giản dị hơn một chút, không cố gắng làm đẹp trước mặt anh, giá như anh yêu em một chút như ngày nào, giá như em không chung tình ngốc nghếch, giá như thời gian dừng lại để em được nói với anh. Giá như em dũng cảm hơn và còn biết bao nhiêu điều giá như nữa. Nhưng giá như vẫn mãi chỉ là giá như mà thôi, nó chẳng bao giờ trở thành hiện thực được. Càng ước, càng giá như bao nhiêu em lại càng buồn bấy nhiêu. Bây giờ chỉ có một sự thực em đã mất anh.
May ao somi gia re
Giờ đây, ở nơi xa này cũng chỉ biết cầu chúc anh bình an, hạnh phúc. Em chỉ cần anh nói chuyện với em và trở lại là anh trai của em như ngày nào thôi em cũng mãn nguyện rồi. Nhớ anh nhiều lắm!



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment