Sunday, September 21, 2014

Chúng ta hãy cùng vui nhé bạn ơi…

Mưa về làm ta thêm buồn, thêm rơi nước mắt. Ta không muốn cuộc đời có thêm nỗi u sầu, vì thế 

mỗi khi mưa ta đi ngủ. Giờ ta đi ngủ, bye bye

Quan ao cong nhan


Năm cũ qua đi, mọi thứ giờ đây chỉ còn ở thì quá khứ. Những vui, buồn đó có lẽ ta chẳng thể nào quên. Những gì ta sợ mình quên thì ta muốn viết lại còn những gì chẳng bao giờ có thể quên thì chẳng cần phải cố nhớ bởi cố quên thì càng nhớ và cố nhớ thì sẽ quên. Những gì của thì quá khứ dù vui buồn lẫn lộn, dù là những thứ có thể ta không bao giờ muốn nhớ, nhưng dù là chuyện gì, dù mọi thứ có đau buồn đến đâu thì sự thật là ta đã có nó trong đời. Có thể có ai đó muốn quên nhưng ta chẳng có gì phải cất giấu, chẳng việc gì phải cố gắng để mọi thứ ngủ yên trong góc sâu tâm hồn vì quá khứ cũng chỉ là quá khứ. Nếu nó đẹp thì cái đẹp cũng có già cỗi, nếu nó xấu thì đó là những trải nghiệm để ta không lặp lại vết xe đổ của chính mình nữa. Cố gắng nhìn quá khứ dưới góc nhìn là một kỉ niệm đẹp hay ít nhất là kỉ niệm đó sẽ khiến bản thân ta từ những xấu xí của quá khứ sẽ xây dựng những gì thật đẹp ở tương lai. Hãy để quá khứ là kỉ niệm đẹp và hướng tới tương lai với những lời chúc giản đơn, đầy tình yêu thương…
 Sửa máy lạnh
Xuân, hạ, thu, đông cứ thay nhau biến đổi, mỗi mùa mang đến những đặc trưng của riêng nó. Quy luật vòng tròn, nối tiếp khiến những câu chuyện tình chẳng bao giờ có hồi kết và vì thế mà tình yêu của bốn mùa cứ dai dẳng mãi mà chẳng có điểm dừng. Bởi thế mà nó đã tạo ra qui luật bốn mùa và sự vận động thời gian chăng? Bốn mùa đều có những tình yêu của riêng mình và bốn mùa cứ yêu, cứ đợi chờ với những ước muốn, những yêu thương của mình. Hạ cháy bỏng tình yêu, Thu nồng nàn yêu thổn thức, Đông đợi chờ một tình yêu ấm áp, Xuân tươi tắn, mở rộng tình yêu thương cho mọi nơi khoe sắc. Cuộc sống luôn tồn tại yêu thương và những yêu thương đôi khi chẳng nói lên lời… Xuân, hạ, thu, đông là bốn mùa của sự yêu thương và hãy để mọi yêu thương đều đến trong bốn mùa. Thời gian cứ biến đổi trôi đi nhưng chỉ mong những ý nghĩa của mùa xuân sẽ còn lại mãi, luôn nảy lộc đâm chồi và có những tình yêu vô bờ bến…
Năm mới, tạm biệt năm cũ, mọi người có chút buồn với những điều chưa được và thấy vui, mãn nguyện với những gì mình thực hiện được. Năm mới đến, chúng ta tạm biệt những gì đã qua của năm cũ và cùng lưu trữ lại những hỉ, lộ, ái, ố… vào ngăn xếp kí ức, hướng tới năm mới an lành, hạnh phúc, bình yên. Dẫu biết rằng những lời chúc và nguyện cầu quen thuộc đó chúng ta chưa khẳng định sẽ đạt được ở thì tương lai và cũng chưa biết được rằng trong năm mới chúng ta thực hiện nó được đến đâu. Nhưng chúng ta đặt trọn niềm tin vào tình yêu thương của mọi người, vào khả năng, vào những cố gắng của bản thân. Hạnh phúc và niềm vui sẽ luôn bên ta khi ta có những giới hạn để tạm bằng lòng thay vì những buồn bực, ể oải, bi quan, để ta biết tiến lên ngay cả với những gì ta nghĩ là đã thoả mãn. Có lẽ điều chúc và mong mỏi bình dị nhất là hai chữ “Vừa đủ”. Đủ để mọi thứ không thừa thãi, đủ để người ta biết trân trọng những ân tình đang có, đủ để con người ta luôn “động”, luôn biến đổi và cống hiến không ngừng, đủ để sống đúng nghĩa, sống có ích và đủ để làm sức bật cả về vật chất lẫn tinh thần… để ta tiếp tục hoàn thiện những gì còn chưa đạt “đủ” và để giữ chữ “đủ” cho mọi thứ mà ta nghĩ đã là “đủ”. Vẫn biết hai chữ “vừa đủ” không hề giản đơn nhưng ta luôn chúc nhau một năm mới có “Đủ”...
Phu tung o to
Tết đến trên khắp mọi miền đất Việt và Tết Việt Nam cũng đến với tất cả mọi người Việt xa xứ. Mỗi khi Tết đến đôi khi người ta xem thường cái Tết, đôi khi người ta vô tâm bởi nó đã quá quen thuộc như những mốc để đánh dấu thời gian. Nhưng với những thứ luôn tồn tại bên mình đó con người ta đã bỏ quên ý nghĩa lớn lao của Tết, ý nghĩa tụ họp, sum vầy. Có nhiều người con xa xứ muốn hưởng trọn vẹn những thứ đơn giản và bình dị đó cũng không có nhiều cơ hội. Trong nỗi lòng người xa xứ nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ quê, nhớ sum vầy… Có biết bao nhiêu người con Việt Nam không được đón Tết năm nay? Hãy nhớ đến cha mẹ, quê hương và những tụ họp ấm cúng đó trong tiềm thức để luôn hướng về gốc rễ, cội nguồn. Có thể những người con xa xứ cảm thấy mình đơn độc, nhớ về mái nhà quê bình dị với nỗi nhớ khôn nguôi, nhưng hãy thực hiện những điều chưa thể thực hiện đó trong trái tim, bằng nỗi nhớ và cùng hướng về năm mới với những ấm áp yêu thương vì những yêu thương là không biên giới…
Trong những tiếng nổ vang, trong ánh sáng của pháo hoa rực rỡ những góc trời, trong hơi lạnh của những ngày cuối đông, năm mới đã sang, xuân đang về. Xuân đang đến bên tất cả mọi người mang một năm mới ngập tràn niềm vui và hứa hẹn những dự định, thành công mới. Trẻ nhỏ vui đùa trong niềm hân hoan, người lớn đang hưởng trọn vẹn những ngày du xuân thảnh thơi sau một năm bận rộn.
Giay dan tuong

Tết đến, xuân về trên khắp mọi nhà, mọi vùng miền, có thể là nơi “chôn nhau cắt rốn” hay nơi được coi là quê hương thứ hai, cũng có thể là nơi gắn bó với ta trong một quãng đời người. Mỗi phong tục, tập quán, tùy vào mỗi hoàn cảnh chúng ta biết mỉm cười để hưởng một cái tết còn chưa đủ đầy với tất cả mọi người về vật chất nhưng đủ đầy tình yêu thương. Trẻ nhỏ vui xuân với cái tuổi vô tư hồn nhiên, dại khờ… những ai đã thành “người lớn” thì có những vấn vương cho cái thời hồn nhiên thơ mộng, để nghĩ về cái “ngày xưa” ấy, nghĩ về cái tết năm cũ và cái tết của năm mới, của thời đại mới hơn.
Xuân về khắp mọi nơi từ đồng bằng đến vùng núi cao, từ địa đầu biên giới cho đến hải đảo, mỗi không khí một góc xuân nhưng mọi người đều hoà chung với niềm vui của đất trời cùng hướng về một năm mới với những hi vọng mới, với sự sum vầy, ấm áp lòng người.
Xuân đã về, mọi người, bạn, tôi và chúng ta đang lì xì nhau những phong bao sắc đỏ may mắn, đang cùng hưởng niềm vui trong tuổi mới, trao nhau những lời chúc an lành cho một năm thắng lợi vẻ vang…
Xuân đang về rồi, chúng ta hãy cùng vui xuân bạn ơi…




 fr: lovedegiocuondi

No comments:

Post a Comment