Thursday, September 11, 2014

Dành cho "EM"!

Ko phải cứ tạnh mưa thì sẽ có cầu vồng……
Cũng như là….. Ko phải cứ có 1 người hết lòng yêu thì sẽ có 1 người đáp lại……
Và….Ko phải cứ có 1 người mòn mỏi chờ đợi……. thì sẽ có 1 người trở về
 Quan ao cong nhan



 “Em” - tôi cảm nhận từ này thật đơn sơ, bình dị, như em vậy.


Có thể nói giữa em và tôi là một chuyện tình online đúng nghĩa bởi những lần nói chuyện trên mạng của chúng tôi nhiều hơn ngoài đời. Một ngày đầu năm, lần đầu thấy hình em trên Facebook người bạn thân hồi trung học, tự nhiên tôi đã có cảm tình. Phải mất một thời gian, người bạn này mới tin tôi thật sự muốn làm quen với em. "Em nó còn trẻ, hồn nhiên và ngây thơ. Ông đừng làm gì quá đáng để tui phải trốn, không còn dám nhìn mặt ai trong công ty nữa", và kèm theo đó là số điện thoại. Những tin nhắn làm quen, tin nhắn trả lời, những e-mail đầu tiên, những cuộc điện thoại mà trong đó sự im lặng nhiều hơn lời thoại vì cả hai đều thật sự chẳng biết bắt đầu nói từ đâu. Tất cả tăng dần theo thời gian.
 Dong phuc cong nhan

Và rồi, em cũng cởi mở hơn. Tôi cảm thấy vui vì vô tình chúng tôi cũng có nhiều suy nghĩ giống nhau. Cùng thích sự lãng mạn, thích nhạc của Richard Clayderman, thích những bài hát xưa mà nhiều người cảm thấy đã lạc hậu, thích nói rõ những quan điểm sống của nhau. Tôi nhờ bạn mua hoa hồng trắng tặng em, vì cảm thấy màu hoa đó tinh khiết, như em vậy. Ngờ đâu, đó cũng là loài hoa em thích. Đôi khi, những sự tình cờ đáng yêu làm người ta cảm thấy xúc động. Và tôi cảm thấy mến "người bạn ảo" này.
 Quan ao bao ho lao dong

Tôi đi làm xa, lâu lâu mới về thăm gia đình ở Sài Gòn. Đến cuối tháng tư, cảm thấy không thể đợi lâu hơn nữa, tôi về. Nhờ bạn thân sắp đặt, tôi đã xuất hiện một cách tình cờ nhất tại quán café, nơi em đến với những đồng nghiệp nhân ngày cuối tuần rảnh rỗi.  Em rất bất ngờ, chỉ biết quay đi chỗ khác, mặc kệ tôi làm quen với đồng nghiệp của em thông qua người bạn thân. Tôi chỉ cười những lúc em len lén quay lại nhìn. Em thật giống như những gì tôi đã tưởng tượng, dễ thương, dịu dàng, nhút nhát. Gần 30  tuổi mới được sống trong những giây phút tình cờ, nhẹ nhàng và đáng nhớ đến vậy, với tôi, đó là khởi đầu của hạnh phúc. Và cũng từ giây phút đó, "người bạn ảo" đã chính thức bước vào cuộc đời thật của tôi. Tiếc là khi cả đám kéo nhau đi karaoke, vì chỉ thuộc mấy bài nhạc buồn, tôi hát luôn mà quên mất hôm nay đã là một ngày mới.

Từ hôm đó, tôi không còn để tên em trong điện thoại nữa. Chỉ một từ gọn lỏn: "Em". Tôi cảm thấy từ này thật ngắn gọn nhưng đơn sơ, giản dị, như em vậy. Một từ tự thân nó có chút gì đó yếu đuối, cần được che chở, như em. Có lần tôi đang bận việc nhà, em gọi đến. Mẹ tôi đưa điện thoại, hỏi "Em" là ai, tên gì. Tôi bất ngờ, chỉ biết nói "Mẹ coi đi, tên là "Em" đó!".  Mẹ cười: “Thằng này già đầu rồi còn nhí nhảnh”.

Rồi những lần hẹn gặp gỡ, đi ăn cùng nhau vào giờ em nghỉ trưa đã kéo em và tôi đến gần nhau hơn. Suy nghĩ của em êm đềm, nhẹ nhàng, đôi lúc làm tôi cảm thấy xấu hổ vì mình đối lại bằng sự chai sạn, cằn cỗi của một người lớn lên nơi xứ lạ, tự mình đối mặt với đời, chịu nhiều vấp ngã. Nhưng chúng tôi hiểu nhau, và điều đó quan trọng hơn cả. Tôi nhờ em mua giùm một cuốn sách đã lâu lắm tôi không tìm được. "Sao em lại phải mua cho anh? Em sẽ mua cho em, để em hiểu hơn vì sao anh thích cuốn sách đó." – em lúc nào cũng dễ thương như thế.

Thời gian bên em thật sự không nhiều vì tôi phải trở lại làm việc. Ngày tôi đi, em nói nếu có một "happy ending" thì em thấy tình cảm của em dành cho tôi mới trọn vẹn. Tôi hiểu lời em, nhưng không nghĩ giống em. Tôi không thích chữ "end" - sự kết thúc, trong cụm từ đó. Chỉ mong sao có được sự tiếp nối yên bình.
 Giay bao ho lao dong

Vì sao trên đời có nhiều sự chia cắt? Vì sao những người yêu nhau vẫn phải xa nhau? Nếu có kiếp sau, tôi mong được sinh ra sớm hơn, để những khoảng cách trong suy nghĩ không quá khác biệt, được ở gần em hơn, quen em sớm hơn, để có thể dành những gì nhẹ nhàng, yên bình nhất cho người tôi yêu.  Nhưng đó là chuyện của kiếp sau, giờ tôi vẫn sống với thực tại.  Người ta yêu nhau có đôi có cặp. Em yêu tôi ngoài giờ đi làm chỉ về nhà. Nhiều khi thật sự tôi muốn dừng lại vì thấy em thiệt thòi quá. Sự chờ đợi, nhất là với người con gái, thật nặng nề (thời gian đi qua có chờ đợi ai đâu). Nhưng khi đã yêu thì phải có niềm tin, sự cố gắng và hi vọng.  Biết tử vi của tôi năm nay không được tốt, em đã gửi tôi tấm bùa bình an của mình. Mối tình đầu của em, nụ hôn đầu em, và cả sự may mắn của em trao đối với tôi rất thiêng liêng, làm tôi quyết tâm hơn nữa hoàn thành công việc mình đã chọn, để ngày trở về tôi tự cảm thấy mình xứng đáng làm chỗ dựa cho em hơn, xứng đáng với sự chờ đợi của em.

Vốn dĩ tôi sống bất cần đời. Nhiều khi điều đó làm tôi trở nên ích kỉ, không cần biết người xung quanh nghĩ gì. Từ khi yêu em, tôi đọc sách nhiều hơn, đọc và nghe Blog Radio, để hiểu hơn về tâm trạng người khác. Em rất thích đọc sách. Nhiều khi giận nhau, em đem những nhân vật xấu xí ra so sánh với tôi, làm tôi giật thót. Tôi càng phải đọc nhiều hơn nữa, để kể em nghe vẫn còn những nhân vật tốt khác, và những nhân vật ấy mới giống tôi hơn.

Những tin nhắn, E-mail, những cuộc điện thoại lại tiếp tục. Vui có, buồn có, nhớ nhung có, giận hờn có. Và có gửi gắm cả niềm hi vọng. Sau những va chạm trong cuộc sống hằng ngày, giây phút được nói chuyện với em làm tôi cảm nhận được sự yên bình, làm tôi có thêm nghị lực để vượt qua những khó khăn. Em có cùng cảm nhận đó không? Chắc là có rồi, vì mình yêu nhau mà, em nhỉ! Xa nhau, sẽ có nhiều ngăn trở, nhưng niềm tin và sự cố gắng sẽ đưa những người yêu nhau đến bến bờ hạnh phúc. Mong sao chúng tôi có thể vượt qua được khoảng thời gian này, để cùng xây đắp được một sự tiếp nối yên bình.
Ao thun cong nhan

Người ta nói: “Nếu tình yêu là 100 bước, người con trai đi 50 bước, con gái 50 bước thì sẽ đến được với nhau”. Anh xấu lắm, bắt em phải đợi, em chỉ đi 1 bước thôi, còn 99 bước còn lại, anh sẽ tự đi. Không. Chỉ cần em quay mặt về phía anh, cả 100 bước đó, anh sẽ tự mình đi, tự mình chạy đến bên em.

Em biết không,

Anh chỉ mong

Mình không như lời hát.

Để mỗi ngày

Và trong từng giây lát

Luôn được ngồi

Bên em.
 Bao ho lao dong lien quan


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment