Friday, September 5, 2014

Gửi anh - mối tình đầu của em!

"Có phải bạn không ngủ được vì quá nhiều tâm sự.Hay đơn giản chỉ là 1 thói quen
Có phải bạn buồn vì ai đó làm bạn buồn hay chính bạn tự nghĩ ra những chuyện làm bạn buồn
Mọi ranh giới đều là rất mong manh và được quyết định bởi chính bạn."

sua chua may in gia re


Em vẫn cứ muốn là nơi bình yên để anh trở vể, cho anh mượn bờ vai và mỉm cười với anh...Vốn dĩ điều em muốn chỉ là bên anh khi anh cần, mang đến chút bình yên giữa cuộc sống thành thị xô bồ, bon chen rồi sẽ lại trả lại nơi anh thuộc về. Em chẳng tự tin vào bản thân mình, sợ rằng một ngày sẽ mất anh thêm một lần nữa. Thà rằng cứ để em được giấu anh trong sâu thẳm con tim.

***
Quan ao cong nhan
Nhiều lúc em ước anh không phải là một chàng trai Hà thành, thì có lẽ em đã không cảm thấy tự ti đến vậy. Dù tình cảm em dành cho anh nhiều tới mức quên đi bản thân mình, để đợi chờ, nhớ nhung, mong ngóng...dù anh sẽ không trở về. Em chưa bao giờ thấy mình tự ti đến thế, cả trước kia và bây giờ, với anh em đều cảm thấy như vậy. Em chẳng hiểu nổi mình!
 sua may nuoc nong

Người ta nói em là cô gái sâu sắc, em chẳng thấy vậy. Trước anh, em luôn là một con bé ngốc nghếch, khờ khạo...chẳng biết phải bày tỏ lòng mình, trái tim mách bảo hãy bước về phía anh, nhưng rồi khi đôi tay gần như đã chạm đến cánh cửa hạnh phúc....em lại chọn cách trốn chạy, buông bỏ tình yêu bao tháng ngày ấp ủ. Và em lại khóc...
Sửa máy lạnh

Mỗi giấc ngủ đều có hình bóng anh, em đã không đành lòng bước đi, trái tim cứ cố gắng níu giữ những điều tốt đẹp nhất. Người ta nói nếu cứ giữ mãi những hồi ức tốt đẹp sẽ khiến con người ta sống mãi trong hạnh phúc mà không thể nào bước ra. Bảy năm qua, em cũng đã yêu những người đến sau, em không cho đó là dối lừa, trái tim em cũng mỏng manh lắm, chẳng quá khó để nó biết rung động và em đã tự nhắc lòng mình hãy yêu chân thành, trọn vẹn.
Phu tung o to

Nhưng có một khoảng trống trong em dù thời gian qua đi cũng chẳng thể lấp đầy. Và anh, vẫn ở đó, sâu thẳm trong tim em...một vị trí không hề thay đổi. Em đã cố gắng không nghĩ về anh nữa nhưng rồi một ngày em lại giật mình sau những giấc mơ về anh, tỉnh dậy lại bần thần, thấy có lỗi với người hiện tại.
Bao ho lao dong
Đó là điều mà từ lâu em giấu kín. Mọi thứ vẫn còn đó, vẹn nguyên. Chỉ mình anh đổi thay. Em đã không tìm đến anh mà chỉ lặng lẽ dõi theo, bên anh đã có người con gái khác và chúng mình đã có những hạnh phúc mới, những người yêu thương chân thành.

Em biết anh yêu cô gái ấy rất nhiều. Điều đó không khiến em đau bởi đã từ rất lâu, em nhận ra tình cảm em dành cho anh trên cả mức gọi là tình yêu, là một thứ tình cảm đặc biệt mà bản thân em cũng không tài nào cắt nghĩa được. Không còn là mong chờ, ngóng trông, không còn là hi vọng....mà là mỉm cười dõi theo mong anh hạnh phúc. Bởi vậy trái tim em bình yên đến lạ. Em đã như vậy trong suốt 7 năm qua anh ạ.

Vậy mà giờ đây em lại có trong mình những tham vọng, cũng bắt đầu hi vọng rằng mình sẽ thuộc về nhau. Dù để có được điều đó em biết mình sẽ làm tổn thương nhiểu người. Tại sao trái tim em vẫn mãi rung động trước anh như thế? Dù bao năm gặp lại, khoảng cách đã quá xa, lòng người đã quá đổi thay?
Giay dan tuong

Em vẫn cứ muốn là nơi bình yên để anh trở vể, cho anh mượn bờ vai và mỉm cười với anh...Vốn dĩ điều em muốn chỉ là bên anh khi anh cần, mang đến chút bình yên giữa cuộc sống thành thị xô bồ, bon chen rồi sẽ lại trả lại nơi anh thuộc về. Vậy mà giờ đây..... em lại tham vọng! Để rồi lại cười mình: Hóa ra tình cảm của em cũng tầm thường đến thế!
 Trong rang gia

Em không thể thôi rung động trước những ngọt ngào nơi anh! Nhưng chưa bao giờ em thôi tự ti về bản thân mình anh ạ, ngay cả lúc này đây khi yêu thương trong em và anh đã đong đầy nhất. Em, một con bé nhà quê bao năm rồi vẫn thế. Em không quen với chốn đô thị ồn ào, xa hoa, với những bon chen thường nhật, chưa một lần bước ra ngoài cuộc sống....chưa bao giờ chạy theo đời sống của lớp trẻ, ngốc nghếch, khờ khạo trước nhiều điều tưởng chừng giản đơn, nhỏ nhặt. Em cũng không biết cách yêu thương một người.
 May ao khoac cho tan binh
Em, một con bé chẳng có trong mình một ưu điểm, em không xinh, không có cả nét thanh lịch, sang trọng của người Hà Nội, cũng chẳng sở hữa một giọng nói hay, ngọt ngào của những cô gái Hà thành anh quen. Em vụng về, chẳng khéo léo và em hay nghĩ.

Nhiều lắm!

Em chẳng tự tin vào bản thân mình, sợ rằng một ngày sẽ mất anh thêm một lần nữa. Em cũng không đủ tự tin nếu có lần sau, trái tim em có thể hướng về anh một cách nhẹ nhàng như trước, em sợ rằng nó sẽ vỡ tan... Thà rằng cứ để em được giấu anh trong sâu thẳm con tim.
bao tri may lanh

 Gửi anh - mối tình đầu của em!

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment