Wednesday, September 3, 2014

Mưa lất phất, có một người lặng lẽ bước vào con ngõ nhỏ

"Không bên cạnh, không có nghĩa là ngừng yêu thương
Không nói chuyện, không có nghĩa là không nhung nhớ
Dù ở xa nhưng vẫn chung nhịp thở
Dù chẳng gần nhưng vẫn ở trong tim ."

sua may tinh tai nha


Mưa lất phất, có một người lặng lẽ bước vào con ngõ nhỏ. Người ấy đứng núp ngoài cửa lớp dạy vẽ để nhìn vào bên trong…Bây giờ người đàn ông đã hiểu vì sao mười năm trước, thiên thần nhỏ của ông ấy đã biến mất khỏi đời ông.

***
Giay bao ho lao dong
Ngõ nhỏ…mỗi sáng em đi học. Ngôi nhà có giàn hoa ti gôn lấm chấm hồng… Tà áo dài trắng của em cuốn theo hồn tôi, thằng con trai mới lớn tuổi 20.

Rồi một ngày, tôi mạnh dạn bước qua cổng ngôi nhà ấy.
bao tri may lanh
Tôi tình nguyện thành gia sư cho nàng, thiên thần của tôi. Mỗi buổi chiều, chúng tôi đạp xe loanh quanh thành phố. Em nói rằng em thích con đường có hàng me cổ thụ, tán cây giao nhau như đôi tay tình nhân. Mỗi cơn gió qua, đem theo những chiếc lá xinh xinh rơi trên tóc, trên vai… Em yêu thơ và thích chép thơ hồng màu mực tím.
Phu tung o to
Tôi trở thành “thi sỹ” bất đắc dĩ vì em. Nụ hôn đầu tiên chúng tôi trao nhau bắt đầu từ một đêm dưới giàn hoa ti gôn…

Đã nhiều ngày, thiên thần của tôi không còn đạp xe đến trường.
sua may nuoc nong
Cánh cửa ngôi nhà im lìm hơn, giàn ti gôn buồn rụng lá…Hỏi thăm mới biết em phải đi nước ngoài trị bệnh. Căn bệnh bướu não em mang, nhưng em không hề nói với tôi một lời: Em đáng thương hay đáng trách ?
Bao ho lao dong

Tôi nhận quyết định làm thầy giáo ở một miền quê. Tôi xa con ngõ nhỏ như một liệu pháp tinh thần để quên em, để quên “thiên thần nhỏ” ban cho tôi tình yêu ngọt ngào đầu đời rồi lặng lẽ biến mất, không một lời từ giã, không một dòng thư để lại.
Giay dan tuong

Mười năm trôi qua, cha mẹ tôi dọn nhà đi nơi khác. Tôi kết hôn với một nữ đồng nghiệp dạy cùng trường. Vợ chồng tôi đã có đứa con gái đầu lòng. Tôi đặt tên con là Ái Lan, chính là tên em - thiên thần của tôi. Khi con tôi học lớp 6, chúng tôi xin chuyển về thành phố công tác vì cha mẹ tôi già yếu. Con gái tôi học rất giỏi và có năng khiếu hội họa.
sua tu lanh
Tôi tham khảo trên báo để chọn cho cô con gái cưng một chỗ học vẽ thì bất ngờ tôi đọc thấy tên em, nữ họa sĩ dạy vẽ. Địa chỉ đúng là ngôi nhà cũ, nơi có cánh cổng trắng và giàn ti gôn hồng cánh mỏng liti…Tôi thấy tim mình thắt  lại.

***
Rang su tham my
Mưa lất phất, có một người lặng lẽ bước vào con ngõ nhỏ. Người ấy đứng núp ngoài cửa lớp dạy vẽ để nhìn vào bên trong. Một cô giáo trẻ đẹp, ngồi trên chiếc xe lăn đang tỉ mỉ hướng dẫn cho từng học trò bên giá vẽ, bên cọ màu…Bây giờ người đàn ông đã hiểu vì sao mười năm trước, thiên thần nhỏ của ông ấy đã biến mất khỏi đời ông. Cuộc phẫu thuật để lại di chứng cho nàng là đội chân bại liệt. Bác sỹ có lẽ đã báo trước cho bệnh nhân về tiên lượng xấu này nên nàng không muốn đem đau khổ cho người mình yêu. Đôi vai người đàn ông run run, hình như ông đang khóc dưới giàn ti gôn ngày xưa…
 Ban vai cho tan binh

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment