Monday, September 8, 2014

Mùa đông này, em ước được gặp anh, dù chỉ một lần

"Cuộc sống này là như vậy, không chỉ trút tiếng thở dài một cái là xong chuyện.
Không phải nói ""Okay ""là mọi chuyện xem như ổn không sao hết. "
 bom muc gia re


Mùa đông đó, vòng tay ôm anh thật chặt em tự nhủ với mình rằng sẽ yêu anh, sẽ bên anh, dù có thế nào đi nữa thì mình cũng mãi là của nhau. Em đã cố gắng giữ anh, giữ chặt đến nỗi…mất anh lúc nào không hay! Em sai khi nói chia tay, sai khi tự mình hành hạ trái tim bé nhỏ tội nghiệp của mình. Nhưng em không sai khi giải thoát cho một trái tim bé nhỏ tội nghiệp khác.

***
Dong phuc cong nhan
Mùa đông lại đến, đông này mình em lặng lẽ, cô đơn, không còn anh bên cạnh. Sài Gòn rộng lớn nên em thấy trống trải vô cùng. Bắt đầu lạnh rồi, em thèm một cái nắm tay thật chặt, một cái ôm ấm áp từ phía sau và những cái hôn ngọt ngào từ anh. Nhưng tất cả đã xa rồi… những nỗi nhớ ấy em cất giữ trong tận đáy tâm hồn để tự mình gặm nhấm. Anh đã đi, mù mịt, xa xăm…
sua may lanh quan 1

Mùa đông năm ngoái, anh còn nhớ không? Em mỗi tối chạy đến bên anh, niềm vui duy nhất sau một ngày mệt mỏi là được chạy đến bên anh, ngồi phía sau xe ôm anh thật chặt, nhắm mắt, tựa đầu vào vai anh và nghĩ thế giới này là của riêng hai đứa. Mình qua bao nhiêu con đường, bao nhiêu công viên, quán nước… và con đường ấy, đêm nào cũng chứng kiến nụ cười anh, nụ cười lấp lánh như hàng ngàn ánh đèn nhỏ xíu treo trên đầu cho noel ấm áp, em ngỡ ngàng và chưa bao giờ cảm thấy vui, hạnh phúc đến như thế!
Sửa máy lạnh

Ôm anh trong hạnh phúc tột cùng mà lo sợ một ngày sẽ vĩnh viễn mất đi anh. Yêu là thế, vì quá yêu cũng thế, sẽ rất hạnh phúc nhưng hạnh phúc bao nhiêu thì lo sợ bấy nhiêu. Một cô gái như em không đủ mạnh mẽ để bước đi một mình khi đã quen có anh bên cạnh, sợ phải đi một mình khi bên cạnh chỉ còn anh của ảo ảnh, vô hình… Nên em đã cố gắng giữ anh, giữ chặt đến nỗi…mất anh lúc nào không hay! Con đường ấy, bây giờ em vẫn qua nhưng nụ cười ngày nào thì không còn nữa, nó chỉ còn trong suy nghĩ khiến em đau đến rùng mình mà thôi.
phutungoto

Em sai khi nói chia tay, sai khi tự mình hành hạ trái tim bé nhỏ tội nghiệp của mình. Nhưng em không sai khi giải thoát cho một trái tim bé nhỏ tội nghiệp khác. Em chấp nhận mất anh như chấp nhận từ đây về sau em phải đối diện với nỗi cô đơn, trống trải. Em yêu anh, chưa bao giờ muốn từ bỏ. Nhưng em quá nhạy cảm để nhìn thấy sự lơ là từ phía trong trái tim bé nhỏ kia. Sẽ đau, sẽ lạnh nếu em cứ khư khư giữ thật chặt để nó là của mình. Sẽ đau khổ và từ từ đánh mất tất cả nếu em cứ cố chấp yêu anh.
bảo trì máy lạnh

Mùa đông đó, vòng tay ôm anh thật chặt em tự nhủ với mình rằng sẽ yêu anh, sẽ bên anh, dù có thế nào đi nữa thì mình cũng mãi là của nhau. Trong đầu em lúc đó hiện ra hình ảnh người con trai yếu đuối ôm em nói trong nước mắt; hình ảnh người con trai cười hiền lành mỗi lần đợi em chạy đến bên cạnh và nhẹ nhàng ôm em, hôn em; hình ảnh người con trai cần em và yêu em hơn cả bản thân mình...
 Bao ho lao dong
Tự tin rằng anh đã là của riêng em thế nhưng khi nhìn thấy sự mạnh mẽ, sự quyết đoán của anh, em biết mình sẽ mất anh mãi mãi, sẽ mất tất cả những hình ảnh đẹp ngày nào hai đứa cố tạo cho nhau. Em không đủ can đảm, cũng không đủ sức mạnh để giữ anh lại vì em không tốt.

Mùa đông này, có một người muốn che chở, muốn bước đi cùng em và hứa sẽ sưởi ấm trái tim đang mất dần cảm giác của em. Nhưng anh biết không, những gì người ta làm cho em, em chẳng những không cảm nhận được mà ngược lại còn nhớ anh hơn, nhớ anh nhiều lắm!
Giay dan tuong
Em biết rồi đây em sẽ lại yêu, em sẽ lại yêu thôi nhưng mà đến bao giờ mới có thể quên anh? Em sợ mình tàn nhẫn, sợ một phút yếu đuối em chấp nhận người ta để lấp đầy chổ trống trong tim mình, sợ rồi nỗi đau sẽ chồng thêm nỗi đau. Nhưng nhìn sự chân thành của người ta em cảm thấy có lỗi, người ta nói người ta yêu em, người ta sẽ chờ đến khi nào em quên anh và chấp nhận tình cảm của người ta đó.
Trong rang gia

Em thì không muốn cho ai hi vọng đâu, em nói em đã có người yêu rồi và sẽ chỉ yêu anh thôi. Em có ngốc quá không anh nhỉ? Nhưng em nhớ anh, em sợ phải ngồi phía sau xe ai đó mà không phải là anh, sợ nắm tay ai đó, sợ hôn ai đó mà không phải là anh… sợ lắm! Em định sẽ đi, định sẽ quên tất cả những gì ở đây, nơi có quá nhiều kỉ niệm của hai đứa, nơi mỗi lần ngang qua là một lần tim em đau nhói… nhưng rồi nghĩ ra đi sẽ mất tất cả nên em quyết định ở lại, ở lại đây để giữ chặt từng kỉ niệm của tụi mình, ở lại để chờ anh…

Mùa đông này, em ước được gặp anh, dù chỉ một lần. Em ước được nhìn thấy anh, ôm anh và hôn anh dù chỉ một lần. Dù chỉ một lần thôi để em nói “em không quên anh được”, sẽ nói là em nhớ anh lắm và luôn nhớ anh như vậy. Nhưng bây giờ anh có niềm vui mới rồi, anh còn nhớ em nữa đâu. Niềm vui của anh là một cái gì đó quá lớn, em không dám chạm vào. Em chỉ biết chúc anh, đông này hãy thật ấm áp bên niềm vui đó mà thôi!
Ban dong phuc may san


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment