Thursday, September 11, 2014

Những người lạ từng yêu

Bao nhiêu nỗi nhớ để được gọi là yêu?
Bao nhiêu chờ đợi để đổi 1 tình yêu chân thành?
Bao nhiêu chân thnàh để chứg minh cho tình yêu duy nhất?
Không bao giờ là đủ cả ♥
 Quan ao cong nhan


Em đổi playlist nhạc cho tháng 6 mở đầu bằng bài Từ biệt một nỗi thương yêu, nghe lòng dịu, nhạc sĩ Thái Thịnh hẳn hiểu hơn ai hết thương yêu như thứ tình cảm trân trọng nhất của cuộc đời và khó mà rời xa. Thế mà cuối cũng người ta vẫn phải từ biệt thương yêu vì yêu cũng đồng nghĩa có lúc sẽ buông!

Từ biệt một nỗi thương yêu - nghe xa xôi mà dịu vợi. Lời bài hát ru em những ngày khó ngủ. Giai điệu, ca từ như nuốt lòng em vào từng câu chữ :

"Gạt niềm đau qua một bên em bước xa ngôi nhà thân yêu đó,
Nhìn lại nơi xưa bình yên nay đã không còn dành cho em nữa"

Em hỏi tháng 6 có ai còn nhớ nhau?

Anh có nhớ tháng 6 không?

Tháng 6 của ngày xưa, tháng 6 của những ngày mình không còn bên nhau nữa...
 Dong phuc cong nhan

Mùa dệt tháng 6, em bước qua nỗi đau hanh hao màu thời gian đóng bụi. Nụ cười ở giây phút cuối hiểu như là chuyện tình mình đã từng vui, em nghe tim mình mềm ra. Có phải là em sắp xa người con trai em yêu nhất? Em nhớ tháng 6, nhớ mùa cũ, nhớ anh, nhớ cái nắng vàng hanh hong đầy nụ cười anh lần đầu mình gặp!

Mùa đi qua thương nhớ, chắc mùa sẽ nhớ anh. Và em chắc sẽ nhớ nhiều hơn, nhớ tháng 6 mang dáng dấp của tuổi thơ, anh kể em nghe về những chiều chăn trâu, tắm suối, đi nhặt củi, phơi rơm, mang cơm ra đồng giúp mẹ. Đó là anh những ngày còn trẻ rất nghịch, và rất yêu. Anh kể em nghe nhiều lắm, về tuổi thơ của anh, về những ngày hè trốn mẹ ra sông suối tắm, cho chuồn chuồn cắn rốn biết bơi.
 Quan ao bao ho lao dong
Em đã nhớ những ngày tháng 6 như thế, và đã đi bên anh rất nhiều tháng 6 như thế, để rồi cũng kịp dừng lại vào tháng 6. Tháng 6 ngày mình bắt đầu yêu, vậy mà phút chốc cũng tan ra, yêu thương nguội, em cười, lấp lánh nước rơi chảy từ mắt trái.

Tháng 6 bỗng dài...

Em muốn gửi cái nắng màu vàng chanh, muốn hát anh nghe bản tình ca của gió miên man. Của những ngày xa nhau đó em ngồi cà phê và viết sách. Nhặt nhạnh nỗi thương anh. Nay tháng 6 với anh có khác gì không ?
 Giay bao ho lao dong

Hà Nội rộng mà, chắc anh sẽ lại nắm tay chị đi hết vòng Hồ Tây, ăn bún ốc. Còn em mắt em cay xè, nước mắt nhè nhẹ rơi. Chưa dám bước chân về phố cũ. Thời gian đó em cũng đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ những người mới, những câu chuyện không đầu không cuối, cốt để cười giấu mình không lạc lõng. Rồi em khóc, tháng 6 mưa.

Tháng 6 Sài Gòn giờ đây mưa nhiều lắm, những yêu thương ướt non mềm nhũn. Vai em run rồi thì cũng không thể nhắn cho anh một tin khi mình còn ở bên nhau nữa. Tháng 6 có những điều đã qua đi, có những điều vẫn chưa nói với em là sẽ đến.
 Ao thun cong nhan

Tháng 6 cũng chẳng hiểu tại sao mình xa nhau, chỉ biết có những điều làm người ta đau đáu. Bài toán không đáp án dù có ngàn câu hỏi được đặt ra. Như là sao thương yêu người ta trở nên ích kỉ? Như là những điều đã cho đi thật thà mà nói chưa mong mình nhận lại. Tại sao không ?

"Anh nghe bảo Sài Gòn tháng 6 mưa em đừng ăn kem nữa nhé ".

Cảm ơn những yêu thương dệt từ mùa, từ tháng 6.

Đi qua nhau.
Em sẽ sống thế nào?
Tháng 6 dài
Và môi em cũng tái
Đi qua nhau
Sẽ khác mà
Chúng ta thành lạ.
Những người lạ từng yêu.

 Bao ho lao dong lien quan

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment