Tuesday, September 9, 2014

Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi

"Điều em tiếc nhất cuộc đời này đó là dành quá nhiều thời gian của tuổi thanh xuân cho những mối tình vô nghĩa.

Điều đáng buồn là trong những năm tháng tuổi trẻ em lại gặp những kẽ đê tiện như anh."




Tôi quen hắn vào một ngày giông bão của cuộc đời mình, có lẽ đó cũng là cái duyên khi ông trời thương cho một đứa “kỳ quái” như tôi. Nói theo nhà Phật thì đây là cái quả ngọt mà tôi trồng được từ một cái nhân lành – thực sự thì nó cũng không lành cho lắm – nó là những mất mát trong cuộc đời tôi.

-    Đưa giấy, bút đây tớ ký cho!

Đó là câu nói đầu tiên mà chúng tôi nói với nhau, khi chúng tôi cách nhau tới 1.700km – kẻ Nam người Bắc. Và tôi bám theo Eragon từ lần đó – đúng là tôi bám theo hắn thật.

Sau này tôi cũng biết rằng khi đó với hắn cũng là cú shock lớn – là sự chia tay với mối tình đầu và hắn cần một người nói chuyện để có thể ngủ quên đi trong những đêm dài mất ngủ, và tôi được chọn là người bạn ảo khi đó. Tôi thường nói với Eragon: hãy mở rộng lòng mình ra, hãy yêu đi, hãy đừng lưu luyến nữa… Tôi thường nói với hắn cười lên đi nói nhiều tới mức mà cứ ai đó nói hắn cười là hắn lại liên tưởng tới tôi. Tôi đã nói với hắn như vậy. Nhưng tôi thì sao? Tôi ngậm đắng nuốt cay để sống, để quên đi người đã rời xa tôi, người đã cho tôi quá nhiều hy vọng mà một đứa như tôi nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ mình có được lại nữa.

Thời gian trôi đi, tôi lại luôn thầm cám ơn cái con người ấy, cám ơn vì đã để cho Eragon xuất hiện trong cuộc đời tôi. Chắc các bạn sẽ hỏi: phải chăng tôi yêu hắn? Chính tôi cũng không trả lời được câu hỏi này, nhưng tôi có thể khẳng định rằng tôi thích hắn, vô cùng thích hắn. Tôi thích hắn tới mức mà luôn cầu mong cho cô gái đã rời xa hắn quay lại để hắn không còn ủ ê, để hắn luôn mỉm cười dù rằng chắc chắn nếu điều đó xảy ra thì tôi cũng chẳng còn là cái gì ngoài một số điện thoại, một cái email và một trang facebook. Những lúc đó tôi lại nhớ tới câu nói của một người bạn: có những mối quan hệ chỉ là một số điện thoại mà với hai, ba thao tác ta đã vĩnh viễn xóa nó đi – Đúng, mối quan hệ của tôi với hắn chính xác là như vậy.

Tình yêu đổ vỡ, tôi đi tìm nguyên nhân, tôi muốn hiểu về những con người xung quanh con người ấy và Eragon chính là một trong những người “bạn có mục đích” khi ấy của tôi. Hắn biết điều đó và chúng tôi vẫn chia sẻ với nhau những câu chuyện, những mệt mỏi, dĩ nhiên tôi thường là người nói nhiều hơn. Hắn kể cho tôi nghe về những ngày đầu đi làm của mình – một bác sỹ mới ra trường – nói thật tôi thấy thương những người bác sỹ vô cùng, hắn kể cho tôi nghe về chuyện đỡ đẻ bất đắc dĩ cho một con mèo. Hắn kể cho tôi nghe về những lần đi tình nguyện với Mai Tùng Lâm, nhiều lắm, nhiều lắm những câu chuyện đã cứu vớt đời tôi…

Eragon đàn hay, tôi thường nhủ hắn là một bác sỹ đa tài. Tôi được nghe hắn đàn, nhìn thấy mặt hắn nhưng chưa bao giờ nghe thấy giọng nói hắn, còn hắn thì dĩ nhiên đã nghe thấy giọng nói đậm chất Bắc của tôi.  Tôi từng ước giá như tôi có thể nghe giọng hắn nói, cái giọng lai giữa Trung và Nam nó ra làm sao.
Hắn cứu vớt tôi với những câu chuyện thú vị - dĩ nhiên với tôi những câu chuyện hắn kể luôn luôn thú vị còn với người khác tôi không biết, hắn còn cứu tôi không ít lần với excel… – đó là lý do vì sao tôi nói hắn đa tài.

-    Đi Sài Gòn chết chung đi em.

Đó là câu nói thứ hai khi chúng tôi quen nhau – dĩ nhiên sau này chúng tôi nói với nhau nhiều lắm, những chuyện trên trời dưới bể, về gái xinh trai đẹp, về việc làm sao để kiếm được nhiều tiền, về việc hắn lập dị như thế nào… Câu nói thứ hai cũng chính là câu nói thay đổi cách xưng hô của chúng tôi.

Nếu như Nhược Lạc từng nói về từng nói về anh chàng sả chanh thì với tôi Eragon đúng là một anh chàng sả chanh lý tưởng – cũng có thể là vì tôi gặp hắn khi thất tình. Đọc tới đây chắc mọi người nghĩ rằng tôi yêu hắn lắm, cũng có thể lắm chứ… Các bạn có thể suy diễn theo cách mà các bạn muốn còn với tôi luôn có một câu trả lời chắc chắn: chúng tôi là anh em, là bạn bè, là những người bạn “tri âm tri kỷ” – câu hắn nói làm tôi thấy ấm áp nhất – mãi mãi chúng tôi là như vậy. Yêu - đâu phải chỉ là tình yêu giữa nam và nữ đơn thuần, có những thứ tình còn cao hơn thế. Chúng tôi có những giao ước ngầm mà chỉ chúng tôi mới hiểu…

Một gói bimbim có làm bạn cảm động rơi nước mắt không? Một gói bimbim có làm bạn phải rung động không? - Có – với tôi câu trả lời là có, nhất là khi nó đã đi cả một chặng đường xa, 1.700 km để đến với tôi. Nó – một gói bimbim mà cả đời này tôi không quên. Eragon đã gửi nó cho tôi vào ngày Quốc Tế thiếu nhi, tôi nhận được nó khi đang ở trong bệnh viện – dĩ nhiên là do bố tôi gọi lên thông báo. Các bạn không thể hiểu được cái cảm giác của tôi khi ấy đâu, nó như lần đầu tiên người yêu cầm tay bạn vậy. Có thể các bạn cho rằng tôi đang múa môi, vâng chẳng sao, chính vì vậy mà tôi mới nói rằng: các bạn không thể hiểu được cảm giác của tôi khi ấy.

Có những thứ chỉ nên giữ trong tim – Eragon là một trong những thứ đó. Hắn cũng mỏng manh và dễ vỡ lắm. Tôi cất hắn ở nơi sâu thẳm nhất của trái tim như một món quà tuyệt vời mà Gió đã mang tới cho tôi. Gió đã thổi tôi – Hạt Mưa Nhỏ tới tận Sài Gòn để tôi có cơ duyên gặp Eragon, để tôi có cơ duyên ít nhất một lần biết thế nào là tình người. Để mãi về sau này tôi luôn tin vào tình người, luôn tin vào nhân – quả. Gió một thời yêu thương, một thời đau đớn của tôi đã để lại cho tôi những bình yên nhất trong đời…

Tôi chưa bao giờ hận Gió, cũng như việc Eragon chưa bao giờ có thể quên đi mối tình đầu của mình. Nhưng tôi giờ nhìn lại Gió như một mầm may mắn đã trổ, tôi nhìn lại Gió với nụ cười rạng rỡ nhất. Còn Eragon, hắn vẫn luôn đau đáu với nỗi mất mát, hắn vẫn luôn ru mình trong những thứ mãi xa… Có những thứ chỉ nên cất trong tim hãy yêu thương khi còn có thể.

Em chỉ muốn nói với anh rằng:

“Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi

Đồi lại xanh như chẳng nhớ điều gì

Dây đàn đứt có người về nối lại

Những chuyện cũ đâu thể nào buồn mãi

Rồi chuyện buồn sẽ rủ nhau mà đi.”

(Ru mình – Nguyễn Thiên Ngân)

P.S:  Khi viết những dòng này, tôi biết có người vẫn hằng đêm mất ngủ để nghĩ về một người con gái mãi xa. Có người vẫn luôn tìm đến những bản du ca, và có người vẫn luôn cầu mong cho anh được bình yên. Cuộc sống vô thường anh hiểu điều đó hơn ai hết…



Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

No comments:

Post a Comment