Wednesday, October 29, 2014

Em đến bên anh cũng chỉ vì quá cô đơn

Em ko muốn quên đi những ngày tháng vui vẻ ở bên anh nhưng em muốn quên đi nỗi đau khi em mất anh. Đã từng có một mối tình rất chân thành ở ngay trước mắt anh, anh không hề coi trọng nó, đến khi mất đi anh mới cảm thấy hối hận. Điều đau khổ nhất trên thế gian này cũng không bằng nó. Nếu như Thượng Đế có thể cho anh một cơ hội nữa, anh sẽ nói với người con gáiấy ba chữ: anh yêu em. Nếu những bắt buộc phải để mối tình ấy có thêm kỳ hạn, anh hy vọng là……..một vạn năm.

Em đến bên anh cũng chỉ vì quá cô đơn...
Chỉ là mệt quá nên em mượn bờ vai anh



Chuyện tình yêu vốn dĩ như một vòng tròn, khó có thể biết được đâu là điểm đầu, điểm cuối. Có đôi lúc tưởng chừng như chia tay là kết thúc, là biết được điểm cuối của tình yêu. Nhưng chia tay mối tình này, sớm hay muộn ta sẽ lại bắt đầu mối tình khác, thế đâu thể nói đó là điểm cuối của tình yêu.

Tình yêu trên đời cũng lắm trớ trêu, con người cứ vội đuổi theo nhau, người này yêu người kia, rồi lại vô tâm bỏ mặc người phía sau đứng chờ để đến với người đang đi phía trước. Rồi trong trò chơi tình yêu ấy sẽ có người vui, sẽ có người khổ đau.


Em biết anh yêu em, nhưng em lại chẳng thể đáp trả tình yêu ấy, bởi bên em còn người mà em yêu. Trong hai chúng ta chẳng ai là người hạnh phúc, cả hai đều là kẻ thua cuộc. Anh cứ mải miết đuổi theo em, còn em lại bất chấp tất cả để đuổi theo anh ấy. Em biết cuộc sống luôn có cho và có nhận, suốt 2 năm trời em chẳng thể cho anh một chút tia hi vọng về tình yêu, và đổi lại em cũng chưa bao giờ nhận được một chút tình yêu nào từ anh ấy.

Những lúc em vui, anh đến bên em nhưng chưa bao giờ em nghĩ đến sự tồn tại của anh, vì khi đó ánh mắt em, trái tim em đã gửi trọn vào người đứng phía trước. Em biết em dại khờ, em ngốc nghếch, mỗi khi anh ấy cần là em đến. Em thừa nhận chính bản thân mình cũng biết suốt hai năm qua em đang yêu đơn phương một người, nhưng em lại không thể bắt mình ngừng yêu. Em không thể dùng lí trí để điều khiển con tim.

Còn anh, sao anh cứ cố chấp đuổi theo một người con gái vô tâm như em, anh cố chấp để được gì ngoài những lần em tức giận tìm đến anh trút giận, ngoài những lần em đau đớn đến tột cùng mà chẳng thể nói với ai ngoài anh. Ngày anh ấy chính thức ra mắt người yêu, khi hai bàn tay họ nắm chặt lấy tay nhau, cũng là lúc đôi bàn tay em lạnh giá tự đan vào mình, tự siết chặt đến bầm tím. Khi ấy, em đến bên anh cũng chỉ vì quá cô đơn, chỉ là mệt quá nên em mượn bờ vai anh.

Em biết mình đã thua, em biết mình đã đau. Nhưng không vì thế mà em làm anh tổn thương thêm nữa. Đâu thể vì muốn lấp đi khoảng trống mà lấy người mình không yêu ra để làm cái bóng. Anh nói anh chấp nhận là cái bóng của anh ấy cả đời, chỉ cần em nhận lời làm người yêu anh. Nhưng dù sao cái bóng mãi chỉ là cái bóng, thứ em cần là một người em yêu. Và anh, đừng để mình làm cái bóng của ai khác, hãy là chính mình và yêu một ai khác tốt hơn em, yêu một người thật lòng yêu anh.

Tình yêu không thể miễn cưỡng, hãy cứ đuổi theo nhau nếu ta cảm thấy đủ sức và còn muốn đuổi. Đến một ngày nào đó mỏi chân ta sẽ dừng. Từ nay em sẽ thôi không chạy về phía anh ấy, cũng không thụt lùi về phía anh. Em sẽ là em, mạnh mẽ và quyết đoán hơn. Rồi sẽ có ngày em yêu được ai đó không phải là anh, hay là anh ấy. Ngày hôm nay chỉ là mệt mỏi quá nên em mượn bờ vai anh!

-ST ( Để Gió Cuốn Đi )

No comments:

Post a Comment